Vu Tiệp cố nhìn xuống để che giấu vẻ bàng hoàng, lòngdấy lên một nỗi chua xót. Tấn Tuyên đang đứng đó, ánh mắt toát lên vẻ bình thảnmà cô không hiểu nổi, anh đến báo cô biết quyết định của mình ư? Hay định đến đểtrách mắng sự phản bội của cô?
Vu Tiệp thẳng lưng, tiếp tục tiến đến, dù anh muốn gì thì cô cũng chỉ có thểchấp nhận, cô đã không cần anh nữa. Thế nên anh và cô đã không còn quan hệ.
Đúng lúc Vu Tiệp định đi lướt qua anh thì Tấn Tuyên đã lên tiếng gọi: "VuTiệp!"
Vu Tiệp khựng lại, quay sang nhìn anh, ánh mắt toàn là sự thù địch cố ý tạonên, cô phải chán ghét anh, chán ghét anh đã đối xử với cô như thế, nhưng rõràng là cô đã chém vào tim anh những vết thương trước cơ mà.
Tấn Tuyên thấy vẻ chán ghét hiện rõ trên mặt cô thì hơi ngẩn ngơ, nhưng dần dầnbiến đổi, chỉ có điều không toát lên vẻ phẫn nộ mà Vu Tiệp đang mong chờ, anhchỉ mỉm cười, khiến nét mặt của Vu Tiệp đông cứng, anh cười cái gì?
"Em thật sự định bỏ mặc anh đấy à?" Giọng nói quyến rũ của Tấn Tuyênvang lên, Vu Tiệp luống cuống chân tay, tóm lại là anh muốn gì? Hôm ấy, anh chỉmuốn ăn thịt cô, mà bây giờ vẻ mặt anh lại khiến cô bối rối.
Tấn Tuyên đưa tay ra định nắm lấy tay cô, Vu Tiệp giật bắn mình giấu tay ra saulưng, ánh mắt vẫn ánh lên vẻ ngờ vực.
Tấn Tuyên cười khẽ, bất lực đưa tay chụp lấy tay cô lần nữa: "Em còn địnhtrốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-am/2156143/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.