Tôi nghĩ quen một người rất dễ dàng, lúc này, tôi thấmthía sâu sắc giá trị của đồng tiền.
Ngô Dạ, năm thứ hai khoa Ngoại ngữ, ở phòng 608 khu Tây, đến từ một thành phốnhỏ của phương Nam, thành tích học rất tốt, biết ca biết nhảy, là học trò cưngcủa thầy cô. Gia cảnh cả cô không khá giả lắm, từ khi đi học cô ta luôn làmthêm ngoài trường.
Tôi cười thầm, làm thêm ngoài trường, chính là tú bà. Cô giới thiệu những bạnhọc xinh đẹp cho một số người giàu có, trò chuyện, ca hát cùng để họ có thêmchút tiền. Cô ta làm trung gian cũng được phí giới thiệu. Tuy chưa nghe nói cóngủ cùng, nhưng nếu nữ sinh tự nguyện thì Ngô Dạ cũng không ngăn cản. Một họcsinh giỏi trước mắt thầy cô, nếu bị phát hiện làm nghề này thì sẽ thế nào?
Tôi đã có được đáp án rất nhanh, còn cô ta thì hoàn toàn không quan tâm.
"Lâm Hữu Nam, tôi nhớ tôi đã nhắc nhở cậu." Lúc thấy tôi, Ngô Dạ đãkhông còn ngụy trang gì nữa, vẻ mặt lạnh lùng báo tôi biết rõ, cô không rảnhrỗi quan tâm đến tôi.
"Cậu đang làm những việc đó à?" Tôi rất hiếu kỳ, vóc dáng cô ta rấtổn, chắc cũng sẽ không bỏ qua cơ hội kiếm tiền.
Xem ra những gì tôi biết nhiều hơn cô ta nghĩ. "Cậu rảnh rỗi thế à?"
"Có không?" Tôi chỉ muốn biết cô ta còn cứu được hay không.
"Cậu muốn nghe câu trả lời?" Cô ta khẽ cười, ánh mắt bất cần.
"Trả lời tôi." Tôi cố ý phớt lờ ánh mắt cười cợt ấy.
"Có",
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-am/2156131/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.