Được một lúc sau thì tiếng mở cửa vang lên, là Sanzu, hắn bước vào với tập tài liệu trên tay. Thấy Mikey nhẹ nhàng với Takemichi, lại cúi đầu chào, chỉ thấy hắn khẽ gật đầu.
Anh đứng dậy, đi lên lầu, Sanzu theo sau thấy chân cậu băng bó, bên cạnh có cặp nạng, miệng cười mỉa mai
"Chào, thằng què."
Takemichi lườm hắn, chẳng cãi nhau với tên này làm gì
"Mày coi chừng cái lưỡi."
Mikey cất giọng, tiếp tục lên lầu, Sanzu nghe thế cũng chẳng dám ho he gì thêm nữa, theo hắn đi lên.
Takemichi biết tính tình gã ta, nhìn bề ngoài rõ ưa nhìn mà mồm miệng toàn những thứ gì đâu. Cậu chẳng quan tâm công việc của hai người họ, mở tivi lên xem cho đỡ chán.
Hơn ba mươi phút sau, Sanzu miệng vừa kêu la vừa đi theo Mikey
"Nhưng mà không thể như vậy được!!! Không có mày thì sao mà được, kệ mẹ thằng này đi, nó có phải trẻ con đâu!!"
"Thiếu tao không được? Không có tao chúng mày không làm được mẹ gì à."
"Nhưng mà! Mày biết mà, lão già đấy khó tính bỏ bố, không có mày ở đó ông ta không coi ai trong cái Phạm Thiên này ra gì đâu! Mày muốn mất món hời này sao!?"
Mikey đi đến sofa, ngồi xuống rót nước "Mất thì sao? Mặc kệ, tao không quan tâm có được hay không, không được chẳng sao cả."
"Mày, mày định ở đây cả tháng chỉ để chăm sóc thằng này!?"
Anh đưa nước cho Takemichi, lại quay lên nhìn Sanzu
"Đi về."
Gã nhăn nhó mặt, truớc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mitake-song-song/2603681/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.