DỊCH: MIN
Trên trán Vương Nhược Hàm nổi lên ba chữ in đậm màu đen: WTF?
Đạt được hiệu quả như trong dự kiến, Hoắc Kiêu hài lòng vừa ý. Trong ánh mắt tràn ngập sát khí của Vương Nhược Hàm, anh thu liễm ý cười, sau đó nói với Phương Xuân Hoa “Thế nhưng hôm nay thì thôi ạ, Nhược Hàm vừa trực xong ca đêm, để cô ấy nghỉ ngơi đàng hoàng đi ạ, cháu đi trước đây.”
Phương Xuân Hoa tiễn người ra đến tận xe, trăm dặn ngàn dò bảo anh rảnh rỗi thì cứ tới thường xuyên.
Vương Nhược Hàm đi theo sau lưng trợn ngược mắt lên, thường xuyên đến làm quái gì, làm đẹp làm móng hay là triệt lông bằng laze?
Trông thấy khóe miệng của Phương Xuân Hoa sắp kéo lên tận mang tai, Vương Nhược Hàm khoanh tay hừ hai tiếng, nhắc nhở bà: “Ôi, hai ngày trước người nào đó còn nói gì ấy nhỉ?”
Phương Xuân Hoa lườm cô: “Mẹ còn chưa hỏi con đâu đấy, vừa quen tên nhóc này hả? Trước kia đâu có thấy con nhắc tới bao giờ.”
Vương Nhược Hàm tháo tung búi tóc, xoa xoa mái tóc, ngáp một cái rồi đi lên cầu thang, qua loa nói: “Là đồng nghiệp của Chu Dĩ, không thân.”
Hiển nhiên Phương Xuân Hoa không tin: “Không thân mà con gọi người ta tới chuyển hoa?”
Vương Nhược Hàm cãi lại ngay lập tức: “Không được à? Chẳng phải mẹ cũng thường xuyên gọi anh bảo vệ cầm giúp đồ chuyển phát nhanh sao?”
“Cái này giống nhau được à?”
“Sao mà không giống? Không hề có sự khác biệt nào.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-yeu-nhau-di/3549429/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.