Dương Nghiêm bên này thấy Ngọc Phi Tuyết đã nhàn hơn, đi qua “Còn việc biển hiệu của các tửu lâu, người định thế nào?”
Ngọc Phi Tuyết suy nghĩ một lúc đáp lại “Tửu lâu ở thành Bắc gọi là Túy Chu lâu, ở thành Nam gọi là Thanh Hiên cư, cái còn lại gọi là Ngọc Vũ lâu đi”
Dương Linh ở bên cạnh đưa tay ra đếm “Túy Chu, Chu trong Chu Tước; Thanh Hiên, Thanh trong Thanh Long; Ngọc Vũ, Vũ trong Huyền Vũ, chủ tử vẫn còn thiếu Bạch Hổ a?
Dương Nghiêm đi lại gõ đầu Dương Linh “Nhiều chuyện, đâu phải việc của muội”
Ngọc Phi Tuyết cười khen “Dương Linh ngươi rất thông minh, không ngờ ngươi đoán được dụng ý của ta, Bạch Hổ là ta để dành sau này đặt cái khác, ngươi rồi sẽ biết.”
Dương Linh đơn giản nghĩ Ngọc Phi Tuyết chỉ nói đùa, thật không ngờ sau này Ngọc Phi Tuyết vẫn nhớ lời nàng bây giờ.
Sau đó Dương Nghiêm vâng mệnh đi làm ngay.
Hoa, rượu và thực phẩm đều đã được đưa tới. Mọi người ai nấy đều đã vào việc. Ngọc Phi Tuyết trực tiếp chỉ đạo việc trang trí.
Các tửu lâu ở cổ đại thường chuộng màu đỏ để trang trí, nhưng nhiều lúc lại khiến cho người ta có cảm giác chói mắt. Sảnh dưới cùng Ngọc Phi Tuyết trang trí tương tự như những tửu lâu khác. Hậu viện nàng còn cho người làm ao cá, trồng cỏ, để ai muốn thư giãn có thể ra đây giải tỏa.
Lầu hai lầu ba là phòng để cho khách đặt riêng, Ngọc Phi Tuyết dùng màu nhẹ như lam, lục hay tím sữa để làm rèm cửa, bên trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-vuong-tuyet-phi-phuc-hac-ta-phi/139805/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.