Hai người không có trụ ở khách sạn, mà là trực tiếp đi đến 'Mê', tiếp đãi tự nhiên là Dư Huyền.
Đem ba người Nhan Nhiễm Tịch lưu lại trong phòng xong hắn liền lui đi ra ngoài.
"Minh, thời điểm ta đi không phải đã nói không cần lo lắng cho ta sao, nhìn ngươi xem, đều gầy như vậy, ôm khẳng định là không thoải mái."Nhan Nhiễm Tịch đau lòng nói.
Dạ Thương Minh cười cười: "Ngươi liền để lại cho ta một ánh mắt, nhưng là thấy ngươi bị nước bao phủ, tâm vẫn là nhịn không được đau, mấy ngày nay ngươi cũng không có liên hệ cho ta, ngươi bảo ta như thế nào không lo lắng?"
"Ta là không có cách nào, may mắn gặp Dư Huyền, bằng không chúng ta còn một thời gian nữa mới gặp mặt." Nhan Nhiễm Tịch nói.
"Ta biết, Dư Huyền đều đã nói hết cho ta, công lực không có việc gì đi?" Dạ Thương Minh quan tâm hỏi, chỉ có chính hắn mới hiểu được nhìn thấy tin tức liền kích động, cùng nhìn thấy Nhan Nhiễm Tịch bị thương thì sợ hãi, lo lắng.
Hiện tại ôm Nhan Nhiễm Tịch mới lấp đầy khoảng trống trong lòng mấy ngày nay .
"Ta không sao, còn là trong phúc có họa, đến xem con của chúng ta." Nhan Nhiễm Tịch cười, kéo Dạ Bảo Bảo đã bị bỏ quên nữa ngày qua.
"Con?" Dạ Thương Minh có chút kinh ngạc, bởi vì Dư Huyền sợ ảnh hưởng tình cảm của Dạ Thương Minh cùng Nhan Nhiễm Tịch, cho nên không nói đến chuyện Dạ Bảo Bảo.
"Đúng vậy, đây là ta ở Thủy Nguyệt sơn trang cứu được Hồn Lực con, bất quá hiện tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-vuong-sung-phi/1593654/chuong-81-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.