edit: quỳnh quỳnh
beta:rinina
Nhìn bộ dáng của ba người, không đúng, là hai người cùng một bộ dáng kia, bốn người không có gì để nói, nhưng là càng nhiều hơn là thở phào nhẹ nhõm một hơi, không thể không nói hai người này thật sự rất cường hãn, nhất là cái người kia, tuy rằng bọn họ không hề động thủ, nhưng là bọn hắn cảm thấy một người huấn luyện được thành như vậy đã rất lợi hại, nếu bọn họ biết Tiểu Hắc căn bản không có vận dụng một chút lực lượng, chỉ đơn giản ngăn cản bọn họ vào cửa mà thôi, không biết bọn họ sẽ có cảm tưởng thế nào ?
Lúc này Khinh Âm và Cổ Điệp cúi thấp đầu.
"Sao lại thế này ?" Thanh âm lạnh lùng của Dạ Thương Minh vang lên, ánh mắt quét về phía bốn người đang chật vật trong viện.
Bốn người không nói , bọn họ phải nói thế nào đây, chẳng lẽ nói là bị hai nữ nhân này đánh cùng một lúc sao.
Thấy bốn người kia không có ý mở miệng, Nhan Nhiễm Tịch thản nhiên nói: "Khinh Âm, ngươi nói."
Thân mình Khinh Âm run lên, tiến về trước thản nhiên nói: "Khinh Âm sai lầm rồi, cam nguyện chịu phạt." Nàng biết rõ với công lực của Nhan Nhiễm Tịch hẳn là nhất thanh nhị sở nghe được chuyện xảy ra bên ngoài, lần này là các nàng lỗ mãng, quên chuyện Nhan Nhiễm Tịch thường giao cho các nàng, nhưng là nay mặc kệ có lý do gì sai lầm chính là đã sai lầm, nàng nên ổn trọng, chẳng những không có ngăn cản Cổ Điệp mà còn tự mình động thủ.
Nhan Nhiễm Tịch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-vuong-sung-phi/1593598/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.