Sau khi Âu Dương Thiển Thiển rời đi, Bắc Minh Vũ cũng lập tức rời khỏi Túy Tiên lâu, Sở Nam Thiên vẫn uống rượu trong nhã gian.
Cùng lúc đó, Tần Tử Khanh nở một nụ cười ôn hòa.
“Triệu Nghị, ngươi thấy vị công tử đeo mặt nạ bạc kia thế nào?”
Tần Tử Khanh rót cho Triệu Nghị một chén rượu rồi lập tức hỏi.
“Võ công sâu không lường được.”
Triệu Nghị nhớ đến bước chân của công tử đeo mặt nạ bạc, võ công sâu không lường được, tuy hắn đã tập võ nhiều năm, nhưng trước mặt công tử đeo mặt nạ bạc thì cùng lắm chỉ chống đỡ được mười chiêu, trong thiên hạ thật là lắm kẻ tài.
“Võ công chỉ là thứ yếu, người này là người thông minh, lại còn không sợ đắc tội với Bắc Minh và Thiên Thánh, tuy Thái Tử Nam Sở giúp hắn, nhưng hắn vẫn lạnh nhạt như không, không hề có ý lấy lòng, người này không phải vật trong ao.”
Tần Tử Khanh nói.
Hắn không ngờ hôm nay đến Túy Tiên lâu lại gặp phải một người lợi hại như vậy.
“Có phải Vương gia định lôi kéo người này về dưới trướng không?”
Triệu Nghị biết Tần Tử Khanh trọng người tài, nếu có được người này thì nhất định là như hổ thêm cánh.
“Phái người hỏi thăm một chút, điều tra rõ thân phận của hắn là được.”
Tần Tử Khanh căn dặn.
Người như vậy, từ trước đến giờ không thích gò bó, muốn hàng phục được người này, hắn cần phải tốn nhiều sức lực mới được, nhưng con người luôn có điểm yếu, hắn tin rằng nhất định hắn sẽ lôi kéo được người này về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-vuong-doc-phi/457488/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.