Gió nhẹ phe phẩy dường như có thể thổi vào tận trái tim.
Trọng sinh đã năm năm, điều duy nhất khiến Âu Dương Thiển Thiển cảm khái chính là không khí, không khí của thời đại này, cho dù là ở đâu thì cũng tràn ngập hơi thở tự nhiên, không giống như ở thế kỷ hai mươi mốt.
“Tiểu thư, bồn xà tín tử phải xử lý thế nào?”
Tuy chút độc này vô hại với bọn họ, nhưng cũng không muốn nhìn cho bẩn mắt.
“Ta nhớ là có một loại phong tín tử màu hồng nhạt giống xà tín tử như đúc, ngày mai ra bên ngoài mua một bồn về thay thế là được rồi.”
Kẻ có thể nghĩ ra trò này chắc chắn là không tầm thường, nàng không muốn rút dây động rừng, phải làm bộ bị trúng độc để xem kẻ đứng sau lưng Lí Ngọc Cầm là ai.
“Hiểu rồi, ngày mai muội sẽ lập tức đi làm.”
Sơ Tình khẽ cười nói.
Có thù tất báo là quy tắc của Âu Dương Thiển Thiển. Không cần nghĩ cũng biết hậu quả sẽ nghiêm trọng đến mức nào, nàng gần như có thể nhìn thấy trước được kết cục của Lí Ngọc Cầm.
“Sơ Tình, ta ra ngoài một chút, nếu có người đến thì cứ nói là ta đã nghỉ ngơi.”
Để phòng bất trắc, Âu Dương Thiển Thiển dặn dò.
“Vâng, tiểu thư.”
Sơ Tình không yêu cầu đi theo, với võ công của nàng, nếu đi theo Âu Dương Thiển Thiển thì khó đảm bảo là sẽ không làm vướng chân. Lúc trước Âu Dương Thiển Thiển nghĩ cách đưa nàng đến bên cạnh cũng chính là để đối phó với những đấu đá nội trạch.
Âu Dương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-vuong-doc-phi/457439/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.