Trong Khóa Xuân các, Âu Dương Thiển Thiển ăn mặc đơn giản nhưng vẫn phô bày được vẻ tuyệt mỹ, quyển sách chắn đôi mắt nhìn thấu mọi thứ, nhàn nhã hưởng thụ ánh sáng chiều tà, chẳng hề cảm nhận được nguy hiểm sắp xảy ra.
= = = = = = = = dải phân cách nhỏ = = = = = = =
Trong Yên Bích các, một tiếng ‘choang’ phá tan sự yên tĩnh, chén trà bị quăng xuống đất, đám nha hoàn lập tức cúi đầu, không dám động đậy, sợ không cẩn thận thì sẽ biến thành chén trà bị đập nát kia.
“Đều đi xuống đi.”
Trần ma ma bên cạnh Lí Ngọc Cầm nói với đám nha hoàn, nghe Trần ma ma nói vậy, đám nha hoàn thở phào nhẹ nhõm một hơi, lập tức hành lễ lui ra ngoài.
“Đáng chết, không ngờ nha đầu kia rời kinh năm năm, mà lại ăn nói lợi hại như thế, vốn định mưu hại ả, ai ngờ lại đổ tội lên đầu Quách ma ma.”
Lí Ngọc Cầm tức giận nói.
Hôm nay vốn định ra oai phủ đầu với Âu Dương Thiển Thiển, khiến Âu Dương Thiển Thiển mất hết mặt mũi, không ngờ lại bị Âu Dương Thiển Thiển hại lại, nếu không ngại thế lực của Lí gia thì sợ là Âu Dương Hạo đã không giữ mặt mũi cho bà rồi.
“Phu nhân, người quá nóng vội. Chỉ mười ngày nữa là Nhị tiểu thư sẽ phải gả đến phủ Chiến Vương, người cần gì phải đích thân động thủ chứ?”
Phủ Chiến Vương được xưng là địa ngục, không phải là không có lý do, Trần ma ma cảm thấy Lí Ngọc Cầm rất ngốc, đã sống cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-vuong-doc-phi/457438/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.