Vương Hoa đi được không lâu, trước đại môn Tần phủ lại có một cỗ xe ngựa, mấy vị phụ nhụ và tiểu hài tử xuống xe, đứng thành hàng trước cửa Tần phủ, cũng quỳ xuống, cung kính dập đầu ba cái, rồi lặng lẽ rời đi.
Mấy vị phụ và tiểu hài tử này là gia quyến của Nam Kinh Hộ bộ cấp sự trung Đới Tiển đã chết dưới trượng của Trần An, Trần An bị Cẩm Y vệ đánh thành hoạt tử nhân, thù hận đã xong, đại ân chưa báo, các gia quyến dùng loại phương thức trầm mặc này để biểu đạt lòng biết ơn với Tần Kham.
Thiện ác ân oán đều ắt có báo, trong nơi mù mịt có một đôi mắt đang chăm chú nhìn mỗi một chuyện thiện ác trong thế gian, đợi thời cơ thích hợp sẽ báo đền toàn bộ.
Cũng là ban đêm, trong ti lễ giám.
Lưu Cẩn mặc áo mãng bào ngồi trước nến trắng, dưới ngọn đèn mờ, công văn do nội các Lý Đông Dương Dương Đình Hòa ký tên, Lại bộ đóng dấ đập vào mắt Lưu Cẩn.
Khuôn mặt già nua của Lưu Cẩn lộ vẻ dữ tợn, mỗi một chữ trên công văn đều giống như biến thành những mũi châm sắc nhọn, đâm vào trong lòng Lưu Cẩn.
Chịu khuất nhục nhiều năm cuối cùng cũng có một ngày nắm đại quyền nội đình, đây là quyền lực Lưu Cẩn hắn dùng ủy khuất và ti tiện cả đời để đổi lấy, hiện giờ lại bị Tần Kham giẫm đạp, bản phần bị Lưu Cẩn xé tan.
"Tần Kham! không ngờ dám làm vậy với Tạp gia."
Trong bóng tối, tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-trieu-nguy-quan-tu/2052242/chuong-280.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.