Đình trượng mang theo tiếng xé gió gào thét mà hạ xuống.
Bên cạnh thái giám giám hình Trần An còn có một tiểu hoạn quan lớn tiếng đếm số đình trượng.
Sắc mặt Vương Thủ Nhân càng trắng bệch, mồ hôi lạnh chảy khắp toàn thân, mông hắn đã da tróc thịt bong, thủy hỏa côn đen đỏ đang xen hạ xuống mông, môi một côn đều kéo ra một mảng máu loãng nhìn thấy mà ghê người, Vương Thủ Nhân ngay cả rêu cũng dần dần suy yếu không có sức.
Phiên tử hành hình hiển nhiên nặng tay, mới chỉ bảy trượng, Vương Thủ Nhân đã khốn khổ như vậy rồi, không đến hai mươi trượng tuyệt đối có thể lấy mạng của hắn.
Tất cả mặt không biểu tình nghe tiểu hoạn quan đếm số.
"Trượng thứ bảy! Đánh mạnh vào!"
"Trượng thứ tám! Dụng tâm mà đánh."
Tần Kham cũng mặt không biểu tình liếc qua người Vương Thủ Nhân, Lý Nhị dẫn hơn trăm Giáo úy đã rục rịch muốn động đi theo sau Tần Kham mười bước, khi nghe tới tiểu hoạn quan hô "trượng thứ mười", Lý Nhị bỗng nhiên vung tay lên, hơn trăm danh Cẩm y Giáo úy ùa lên, đều dùng vỏ đao hung hăng bổ xuống đầu các phiên tử.
Các phiên tử ngây ra, bọn họ phụng lệnh Lưu Cẩn hành hình, sống chết không ngờ có người dám chặng ngang, bị các Cẩm y Giáo úy đánh cho trở tay không kịp, người người ôm đầu kêu cha gọi mẹ.
Trần An cũng ngây ra. Một lát sau thì khôi phục tinh thần, hét toáng lên như gái nhà lành ở giữa đường bị sờ ngực.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-trieu-nguy-quan-tu/2052241/chuong-279.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.