Tần Kham lơ ma lơ mơ ngồi trong phòng làm việc ở huyện nha xem sổ sách.
Đỗ Hoành mặc dù không nói trắng ra nhưng ý tứ cũng đã rất rõ ràng - trongnha môn có chuột, không biết thằng tiểu lại nào lại dám to gan lớn mậtlại thò tay tham ô kho công.
Hiện tại mấu chốt nằm ngay trong mấy quyển sổ này rồi, Tần Kham mới đảmnhiệm vị trí sư gia nên chuyện này hẳn là một khảo nghiệm Đỗ Hoành đề ra cho hắn để xem xem gã trẻ tuổi này có đủ trình ngồi cái ghế này haykhông a.
Ánh mắt Tần Kham lướt trên từng dòng sổ sách, từng câu từng chữ như dòngnước chảy qua hai mắt hắn, mặc dù tựa cưỡi ngựa xem hoa nhưng trật tựtrong đầu hắn lại hết sức rõ ràng tề chỉnh, không một chút hỗn loạn. Như chỉ bằng vào thống kê vốn có sẵn trên sổ này thì căn bản là chẳng thểphát hiện ra chút vấn đề gì cả, thu chi cân bằng không chút sai lệch. Có điều Đỗ Hoành thân là nhân vật đứng đầu một huyện thì chỉ số thông minh khẳng định là sẽ không có vấn đề, người như thế một khi đã cảm thấyđược có khuất tất nhưng lại không thể tìm ra nổi đầu mối ở chỗ nào thìchắc chắn kẻ tham ô cũng phải là tay cao thủ ở cái thời đại này rồi.
Nếu Tần Kham không xuất hiện thì kẻ tham ô này hẳn sẽ nhở nhơ thoải mái lắm.
Tần Kham lông mi nhíu thật chặt, lực chú ý của hắn lúc này cũng chẳng đặtnhiều vào mấy dòng ghi chép trong sổ sách. Hắn đang nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-trieu-nguy-quan-tu/2051985/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.