Tuy nói Mộ Dung Liệt Phong so với kia hai huynh đệ không sánh bằng nhưng dù gì hắn cũng là Hoàng Tử. Đi lên nhanh tay kéo Dạ Tử Ly phía sau, phòng bị ánh mắt dán chặt vào nam tử trước mặt. " Ngươi là ai ? Tuỳ tiện vào cung"
Mộ Dung Mặc Nhiên nhìn đến hắn bảo hộ sau lưng nữ tử, trong mắt hiện bất ngờ. Mộ Dung Liệt Phong khi nào lại thân thiết cùng Mộ Dung Ngữ Lam. Hắn cười đến mị hoặc " Lục Hoàng Tử, là công chúa gọi ta đến"
Mộ Dung Liệt Phong như cũ chắn trước mặt nàng. " Ngươi có thể vượt qua ám vệ trong cung đi vào Công Chúa điện vốn không phải bình thường nhân, rốt cuộc ngươi là ai?"
Mộ Dung Mặc Nhiên nhếch môi cười, hắn Hoàng đệ khi nào lại ra vẻ một nam tử hán như vậy. Xem ra lâu nay là hắn coi thường này Hoàng Đệ " Công chúa ngươi gọi ta đến đây không phải để Lục Hoàng Tử nghi ngờ chứ"
" Ách, hiểu lầm. Liệt Phong, đây là ta bằng hữu Tiêu Viêm" Nàng kéo óng áo, tuy nói Mộ Dung Liệt Phong mới có 16-17 tuổi nhưng hắn là cao hơn nàng hơn cái đầu, hài tử trưởng thành nhanh.
Mộ Dung Liệt Phong nghe đến hắn tên càng thêm phòng bị " Tiêu Viêm? Tỷ đây chính là Tiêu Âm Cung Chủ, hắn rất nguy hiểm"
" Liệt Phong, tin ta. Hắn sẽ không làm hại chúng ta. Phải không bằng hữu" Nàng cười đến vui vẻ. Không thấy được hắn con ngươi nhuộm màu hắc ám, nàng lại như vậy tin tưởng hắn không hại nàng.
" Ta muốn ra ngoài cung, mang chúng ta ra được?" Nàng không ngần ngại hỏi.
" Không được" Hắn bất ngờ từ chối.
" Tại sao" Dạ Tử Ly không nghĩ hắn như thế thẳng thừng từ chối. Khó hiểu hỏi.
Mộ Dung Mặc Nhiên chỉ vào Mộ Dung Liệt Phong nói " Đem hắn theo? Công chúa ta không phải trông trẻ, không thể luôn canh giữ hắn"
" Ta không phải hài tử cần ngươi canh giữ" Mộ Dung Liệt Phong thẹn quá hoá giận.
Dạ Tử Ly chảy mồ hôi hột đuối lý, Tiêu Viêm này là cố ý chọc Mộ Dung Liệt Phong. " Tiêu Viêm, làm ơn coi như chúng ta quen biết ngươi dẫn bọn ta ra ngoài đi"
Hắn nghĩ nghĩ lại gật đầu " Được thôi, công chúa coi như ngươi nợ ta một điều kiện"
" Hảo" Nàng không quyền lực, không tiền bạc. Thanh danh lại thối. Tiêu Viêm rốt cuộc muốn gì từ nàng.
Mộ Dung Liệt Phong lo lắng " Tỷ tỷ hay chúng ta không cần...."
Chưa nói hết câu Mộ Dung Mặc Nhiên đã hai tay xách bọn họ bay ra khỏi tường thành. " Hảo, công chúa giữ lời"
Dạ Tử Ly chỉ thấy trước mắt một trận chao đảo. Lần nữa định hình đã ra được khỏi cung, bên ngoài kinh thành như cũ nhộn nhịp. Nàng ôm ngực cảm thán bao nhiêu lần rồi nàng vẫn không quen được cái này trò chơi cảm giác mạnh. Nhìn sang Mộ Dung Liệt Phong đấm chìm vào bên ngoài thế giới, nàng nhẹ đi đến " Liệt Phong.."
" Tỷ, đây là lần đầu tiên đệ được thấy bên ngoài kia cung" Hắn nhỏ giọng nói.
Dòng người qua lại tấp nập. Quán xá lên đèn sầm uất. Mộ Dung Liệt Phong đưa mắt sang quầy màn thầu, Dạ Tử Ly có chút xót xa, Mộ Dung Liệt Phong vốn là Hoàng Tử không được Mộ Dung Cảnh coi trọng, hơn thế mẫu phi còn là cái gai trong mắt hắn. Mộ Dung Liệt Phong cũng không dễ dàng " Lão bản, cho ta 5 cái màn thầu"
" Hảo" Lão bản vui vẻ lấy ra màn thầu nóng hổi. Dạ Tử Ly cầm lấy đưa cho Mộ Dung Liệt Phong. Hắn chần chừ nhận, lại không lập tức ăn.
Dạ Tử Ly tặc lưỡi " Tiểu tổ tông, đây không có độc. Cũng không ai biết đệ là ai, nên cứ thoải mái đi"
Lúc này Mộ Dung Liệt Phong mới thả lỏng, nhanh chóng ăn màn thầu đến vui vẻ. Mộ Dung Mặc Nhiên nhìn sang nàng " Ngươi một chút cũng không giống công chúa"
" Công chúa lại phải như nào?" Nàng cắn một miếng màn thầu. Kiếp trước nàng luôn lo lắng về ngoại hình, bề ngoài, sự nổi tiếng, sống đến mệt mỏi. Kiếp này tình cờ vào bao cỏ công chúa, điêu ngoa không ai bằng lại không phải chuyện xấu.
Mộ Dung Liệt Phong nhìn dòng người tập trung đông phía trước không khỏi tò mò " Bên kia là gì vậy?"
Kéo theo ánh nhìn của nàng, Dạ Tử Ly đi đến chỉ nghe bên trong vang ra tiếng kể chuyện " Các ngươi biết Thanh Long Quốc Hinh Vương Gia là ai không ? Hắn a mỹ mạo nam tử, ngũ quan tinh xảo, chưa kể từ nhỏ đã trên chiến trường. Vật cưỡi chính là chích bạch hổ"
Bên dưới đồng loạt ồ lên, người kể chuyện tiếp tục " Nghe nói Thanh Long Hoàng kính nể hắn 3 phần, cho dù gặp mặt cũng không cần hành lễ"
Có một người bên dưới nói vọng lên " Vậy so với Dực Vương, cùng Thương Vương ai mỹ mạo hơn?"
" Chuyện này? Ta nghe đồn Hinh Vương mỹ mạo không thể dùng từ ngữ diễn tả. Có điều hai vị điện hạ cũng không phải hạng tầm thường" Hắn chưa từng gặp qua nhị vị điện hạ. Chỉ từng nghe qua bọn họ nhan sắc.
Mộ Dung Mặc Nhiên nhếch lên môi, Mộ Dung Liệt Phong có chút tức tối nói " Ngươi không hiểu biết, Hoàng Tộc để ngươi bàn tán sao? Ta Hoàng huy.... Dực Vương Gia cùng Thương Vương Gia chính là bách chiến bách thắng trên chiến trường. Hơn thế mỹ mạo chỉ có thể hơn này đó Hinh Vương"
Bên dưới tiếp tục gật đầu đồng ý, dù sao sức ảnh hưởng của Dực Thương bọn họ đối với dân chúng rất lớn. Kể chuyện lão giả vuốt chòm râu "Hài Tử đâu ra, trên chiến trường Dực Vương giành vô số chiến công. Lão giả ta lại không nhớ Thương Vương từng ra chiến sự"
Dạ Tử Ly bừng tỉnh, phải rồi Mộ Dung Ngạo Thần là chiến thần Huyền Vũ. Ngược lại Mộ Dung Mặc Nhiên tuy mưu mô quỷ kế lại chưa bao giờ ra tiền tuyến.
Mộ Dung Mặc Nhiên vẫn thảnh thơi, hắn đúng là không bao giờ ra tiền tuyến. Nơi mồ hôi nóng nực cực khổ như vậy, hắn một chút cũng không hứng thú
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]