Thương thế của Lăng Thù tốt hơn trở lại giới giải trí, Quan Hải lập tức sắp xếp họp báo cho Lăng Thù. Mấy ngày trước Lăng Thù ở nhà tĩnh dưỡng, hoàn toàn không biết mưa gió bên ngoài lúc này. Mặc dù trước buổi họp báo đã sớm được Quan Hải lời nói ác độc dốc sức dự liệu trước, nhưng Lăng Thù vẫn chưa từng dự đoán đến nhiệt tình cùng bát quái chưa từng có của đông đảo truyền thông. “Lăng Thù, xin hỏi cậu cùng tập đoàn Phương Thức là quan hệ thế nào?” “00, anh là con riêng của Phương Lập Lang sao?” “Lăng Thù, hôm qua Phương Độc người thừa kế tập đoàn Phương Thức qua đời, cậu có ý kiến gì không?” “……” Lăng Thù không nói gì ngồi ở trên bàn chủ tọa, mặc cho cameras chớp răng rắc, có chút buồn bực. Những người này là đang điều tra sổ hộ khẩu sao…… May mắn chính là, xem tình hình phóng viên đưa ra câu hỏi, chuyện của Phương Văn hình như vẫn chưa bị truyền thông biết. Lăng Thù đã ngầm cùng Quan Hải nghiên cứu qua chiến lược đối phó những vấn đề này. Cậu biết lắng nghe ứng phó vấn đề, rốt cục chịu đựng đến kết thúc họp báo. Sau khi kết thúc họp báo, phóng viên như cũ nhiệt tình tăng vọt, không ngừng bao quanh Lăng Thù. Nhưng bọn họ còn chưa tới gần Lăng Thù, đã bị một người lặng lẽ ngăn cản trở về. Người nọ bộ dáng thiếu niên, chiều cao ước chừng khoảng 1m75, có một đôi mắt phượng đẹp đẽ. Trong mắt tràn đầy ý cười, cả người tuy cười, nhưng động tác trên tay lại không chút nào qua loa. Ngăn cản từng người từng người phóng viên truyền thông liều mạng chen chúc đi về phía trước, Tần Tinh Hồn trong lòng lại vô cùng không thoải mái. Những người này muốn làm gì! Hỏi vấn đề thì hỏi thôi được rồi, còn muốn tre già măng mọc (người trước ngã xuống, người sau tiếp tục) dồn tới! Lại có thể động tay động chân với Thù Thù…… Còn thể thống gì! Tần Tinh Hồn vừa ngăn cản người vừa nói thầm trong bụng. Có Tần Tinh Hồn trợ giúp, Lăng Thù tự nhiên đi được thông thoáng hơn nhiều, một thoáng liền chui vào trong xe đã chuẩn bị tốt. Tần Tinh Hồn thấy Lăng Thù an toàn vào xe, lại ngăn cản mấy người muốn nhào vào trong xe đưa micro phỏng vấn, thuận tiện chui vào xe, đóng cửa xe. Xe rời khỏi hội trường họp báo. Thấy ánh mắt Lăng Thù vẫn nhìn chăm chú phong cảnh ngoài cửa sổ xe, Tần Tinh Hồn cười nói: “Thế nào, tức giận rồi sao?” “Tức giận gì chứ?” Nghe Tần Tinh Hồn vừa hỏi như thế, Lăng Thù lúc này mới quay đầu nhìn về phía y. Thấy Lăng Thù nhìn chăm chú mình, Tần Tinh Hồn an ủi trong lòng, cười nói: “Bây giờ em chính là ông chủ nhỏ của tập đoàn Phương Thị, cũng xấp xỉ xem như người giàu nhất A thị chứ.” Lăng Thù thấy vấn đề y hỏi đến mức độ này, rầu rĩ cười: “Anh nghĩ nhiều rồi, em tuy không thích người kia, nhưng chỉ có thừa nhận là con của y, mới có thể khiến Trịnh Dịch Huy kiêng dè.” Thì ra em ấy ở trước truyền thông thừa nhận quan hệ của em ấy và tập đoàn Phương Thị là vì đề phòng Trịnh Dịch Huy a…… Tần Tinh Hồn im lặng nghĩ, trong đầu hiện lên đủ loại ý nghĩ. Lăng Thù giương mắt nhìn thấy trong con mắt phượng xinh đẹp của Tần Tinh Hồn phảng phất hiện lên tinh quang, trong lòng cậu cả kinh, chậm rãi hỏi: “Anh có phải lại đang vẽ ra mưu ma chước quỷ gì hay không?” “Mưu ma chước quỷ gì chứ?” Tần Tinh Hồn khẽ cười một tiếng. Lăng Thù hừ một tiếng, vốn không muốn nhắc tới, nhưng vẫn nhịn không được nói: “Thật giống chuyện Phương Độc lần trước.” Tần Tinh Hồn cười nhẹ, sờ sờ cằm, mắt nhìn tài xế lái xe phía trước, sáp đến bên tai Lăng Thù thấp giọng nói: “Trịnh Dịch Huy dễ đối phó hơn Phương Độc nhiều, em nói một câu, anh làm một đêm, có muốn thử xem không?” Lăng Thù nhăn mi, duỗi tay đẩy đầu Tần Tinh Hồn ra, vẻ mặt mất hứng, nói: “Với thân phận của em bây giờ, Trịnh Dịch Huy muốn đụng đến em, cũng phải cân nhắc một chút thực lực chênh lệch của mình và đệ nhất Hắc bang mới được.” Tần Tinh Hồn thấy Lăng Thù không đồng ý, bĩu môi, chuyển hướng đề tài. “Tiếp theo em muốn đi đâu?” “Vừa rồi trước khi họp báo nghe Quan Hải nói, Lý đạo nghe nói em xuất viện, đặc biệt đãi tiệc.” Lăng Thù dừng một chút: “Nghe nói doanh thu phòng vé [Hưởng Mã Phong Vân] rất cao, sau khi em bị thương vẫn không tham dự lịch trình tuyên truyền, hiện tại thương thế tốt hơn, bữa tiệc này nhất định phải đi một chuyến mới được.” Tần Tinh Hồn “Nha” một tiếng, nội tâm lại không chút hương vị. Tâm tình Tần Tinh Hồn buồn bực là có nguyên nhân . Nói đến [Hưởng Mã Phong Vân], sau khi chiếu tại các rạp chiếu phim lớn, lập tức dẫn tới vô số lời khen của fan điện ảnh. Trong đó Võ Tiểu Nguyên tuy là vai diễn đầu tiên của Lăng Thù ngoài tiết mục truyền hình, nhưng thật sự thể hiện tính cách nhân vật cực kỳ xuất sắc. Mà Ninh Nhị Nương tuy là nữ nhân vật chính của phim, nhưng ở trong cốt truyện lòng dạ quá thâm sâu, ngược lại có vẻ không thể nào dễ thương. Như vậy, ở buổi công chiếu [Hưởng Mã Phong Vân], theo như lời đạo diễn Lý Hạo Tân “Kết cục mở” lập tức dẫn tới hàng loạt phỏng đoán của fan điện ảnh. Không ít fan điện ảnh bình luận nói: Cuối cùng người cùng Võ Quan Chỉ biến mất ở đại mạc chính là Võ Tiểu Nguyên đã chết, trong bình luận còn dẫn ra đầy đủ chứng cớ: ảnh chụp màn hình của bộ phim, so sánh chiều cao của Hà Vũ Cầm và Cao Giám Thành, so sánh chiều cao của Cao Giám Thành cùng Lăng Thù…… Bình luận này lập tức dẫn tới sự quan tâm của đông đảo fan điện ảnh, cũng ở trên diễn đàn giải trí triển khai thảo luận quy mô lớn. Tuy thảo luận kết quả có thiên lệch (không công bằng),nhưng phần lớn người vẫn kết luận là: [Hưởng Mã Phong Vân] là phim gay rực rỡ nhất năm nay. Lời vừa nói ra, chúng hủ nữ khắp nơi trong cả nước đều nhộn nhịp quan tâm, vì vậy liền xuất hiện cái gì CP song Võ, chủ đề lôi cuốn là Tiểu Nguyên, Quan Chỉ vương đạo linh tinh. Tần Tinh Hồn gần đây rất chú ý chuyện của Lăng Thù, cho nên y cũng xem qua hình ảnh, MV chúng hủ nữ cắt nối biên tập linh tinh. Không xem tốt hơn, sau khi xem lòng đố kỵ Tần Tinh Hồn liền rầm rầm rầm bộc phát. Có một video cắt nối biên tập làm bối cảnh âm nhạc của bài [Vô Song] Lăng Thù biểu diễn, toàn bộ cảnh Lăng Thù cùng Cao Giám Thành diễn Võ Tiểu Nguyên cùng Võ Quan Chỉ được cắt nối biên tập từ đầu đến cuối, cảnh cuối cùng là tình cảnh Cao Giám Thành lấy tay vuốt cặp mắt “Chết không nhắm mắt” của Lăng Thù, ôm chặt Lăng Thù. MV chế tác vô cùng duy mỹ, Lăng Thù một thân trang phục cường đạo tuy tràn đầy màu máu, nhưng gương mặt Lăng Thù đẹp trai anh tuấn sau khi quét một chút máu đen càng đâm trúng bản năng ôm ấp tình cảm người mẹ của khán giả, hơn nữa bản thân Cao Giám Thành vốn bề ngoài không tệ, làm cho khán giả sau khi xem xong, trực tiếp đăng tải bình luận ở phía dưới: Đây quả thực là trời đất tạo nên một đôi! Xuất hiện đủ loại đồng nghiệp văn, có tác phẩm còn trực tiếp dẫn xuất đến phiên bản đời thực của Lăng Thù cùng Cao Giám Thành. Tần Tinh Hồn xem thật sự là hâm mộ đến ghen ghét đố kị, nhưng mỗi ngày đối với Lăng Thù lại không thể bộc phát ra bên ngoài, chỉ có thể ở trong bụng nói xấu Võ Quan Chỉ của diễn viên Cao Giám Thành từ đầu đến chân một lần. Đến nhà hàng, Lăng Thù cùng Tần Tinh Hồn phòng VIP đã đặt trước. Trong phòng đã có 4 người ngồi, Quan Hải, Cao Giám Thành, Lý Hạo Tân còn có Đỗ Huệ Lương biên kịch của [Hưởng Mã Phong Vân]. Cao Giám Thành vừa thấy Lăng Thù bước vào, cũng không để ý sắc mặt Lý Hạo Tân, lập tức hứng trí bừng bừng nói: “Tiểu Thù, cậu đã đến rồi.” Lăng Thù đang muốn đáp lại, chợt nghe người nào đó sau lưng hừ lạnh một tiếng. Một tiếng này hừ lạnh của Tần Tinh Hồn giọng mũi rất nặng, thế cho nên người ở chỗ này đều nghe được. Lăng Thù cảm giác mặt mình hơi đỏ. Cao Giám Thành lúc này mới chú ý tới một người bộ dáng thiếu niên đi theo phía sau Lăng Thù, đầu tiên liếc mắt nhìn qua, cảm thấy người này giống như là đứa bé trai ngoan ngoãn nhà hàng xóm, cực kỳ sạch sẽ đáng yêu. Trước mắt hắn sáng ngời, không nhịn được hỏi: “Đây là……” Lăng Thù cũng không biết trả lời thế nào. Tần Tinh Hồn nghe nói thương thế của cậu tốt muốn trở lại giới giải trí, bèn nhất định phải đi theo cậu. Lăng Thù đi tây y liền đi tây, Lăng Thù hướng đông y cũng hướng đông, nếu nói là vệ sĩ, Tần Tinh Hồn trông nom ẩm thực cuộc sống hàng ngày của cậu; Nếu nói là trợ lý, Tần Tinh Hồn lại như thần bảo hộ luôn luôn chú ý sự an nguy của cậu. Ngay lúc Lăng Thù đang do dự thân phận của Tần Tinh Hồn, Quan Hải bên cạnh lại nói xen vào. Lời nói Quan Hải luôn luôn ngữ bất kinh nhân, tử bất hưu (lời chưa làm kinh động lòng người thì chết chưa yên). “Bạn trai của Lăng Thù.” Y nói. “……” Lăng Thù cảm thấy cả khuôn mặt mình đều đỏ. “Đều là người trong nhà.” “……” Lăng Thù cảm thấy mặt mình đã chín rồi. “Không có gì phải xấu hổ.” Quan Hải nói tiếp. “……” Lăng Thù mặt đỏ đồng thời có chút không biết nói gì. Quan Hải khi nào thì phát hiện? Cậu và Tần Tinh Hồn dường như còn chưa xác định quan hệ gì…… Tuy trong trò chơi đã kết hôn. Vẻ mặt Cao Giám Thành cũng là ngạc nhiên, nhìn Lăng Thù nhìn Tần Tinh Hồn, sau đó không xác định hỏi. “Là bạn nam sao?” “Cậu cho rằng tôi đang vẽ rắn thêm chân (làm những chuyện vô ích) sao?” Quan Hải nhàn nhạt liếc nhìn Cao Giám Thành. Cao Giám Thành miệng mở thành hình chữ “O”. Lý Hạo Tân mặt mũi tràn đầy hắc tuyến ho khan một tiếng, Cao Giám Thành lúc này mới bừng tỉnh tinh thần. “Thật ra cũng không phải……” Lăng Thù muốn biện bạch cái gì, sau lưng lại bị người nào đó đụng một cái. Cậu quay đầu, trông thấy vẻ mặt tiếu ý của Tần Tinh Hồn đang nhìn cậu. Cậu và Tần Tinh Hồn ở chung lâu ngày, tự nhiên nhìn ra được vẻ mặt ý cười của Tần Tinh Hồn nhưng thật ra là đang dương dương tự đắc. Lăng Thù trong lúc nhất thời có chút buồn bực. Xấu hổ qua đi, Lăng Thù và Tần Tinh Hồn hai người cùng nhau ngồi xuống bàn tiệc. Sau đó rượu và thức ăn được dọn lên như nước chảy. Trong bàn tiệc, đôi Lý Hạo Tân, Cao Giám Thành lặng yên không đề cập tới chuyện thân phận của Lăng Thù, lại quan tâm thương thế của cậu phục hồi ra sao, lại nói tới phim điện ảnh [Hưởng Mã Phong Vân] chế tác thành công, đạt được 6 hạng mục đề cử “Giải thưởng Kim ảnh” vân vân. Quan Hải cùng Đỗ Huệ Lương cũng sẽ ngẫu nhiên xen vào mấy câu, chỉ có Tần Tinh Hồn ở bên cạnh lẳng lặng ăn. Tần Tinh Hồn tuy lẳng lặng ăn, nhưng ánh mắt y thủy chung nhiều lần tuần tra trên người Cao Giám Thành cùng Lăng Thù. Lăng Thù ngược lại đã quen cái nhìn chăm chú của Tần Tinh Hồn, chỉ là Cao Giám Thành cảm thấy ánh mắt lạnh buốt sau lưng mình, kinh sợ đến nỗi cả người toát ra một thân mồ hôi lạnh. Lý Hạo Tân thấy dị trạng của Cao Giám Thành, có chút buồn cười. Y bất động thanh sắc (tỉnh bơ) mở lời chuyển đề tài: “Tiểu Thù, chủ xị bữa tiệc lần này chính là lão Đỗ.” Lăng Thù có chút kinh ngạc, tầm mắt nhìn về phía Đỗ Huệ Lương. Đỗ Huệ Lương tuổi cùng Quan Hải tương đương, thân thể hơi hơi phát tướng. Hắn thấy ánh mắt Lăng Thù hỏi thăm, cười nói: “Tiểu Thù, tôi thấy biểu hiện của cậu trong [Hưởng Mã Phong Vân] rất không tệ, cho nên muốn mời cậu diễn một bộ phim.” Đỗ Huệ Lương là một biên kịch nổi tiếng trong nước, giá trị con người khá cao. Lăng Thù thấy hắn mở miệng mời mình diễn, trong lòng vừa mừng vừa sợ, không khỏi hỏi: “Anh Đỗ muốn để tôi diễn vai gì nha.” “Tôi muốn cho cậu diễn sát thủ.” Đỗ Huệ Lương thẳng thắn nói. “……” “……” Lăng Thù quay đầu lại cùng Tần Tinh Hồn liếc mắt nhìn nhau. Quan Hải giữ im lặng uống một hớp rượu. “Sát thủ?” Lăng Thù có chút không xác định hỏi. “Đúng.” Đỗ Huệ Lương mắt nhìn Lăng Thù, nói: “Cậu từng nghe nói đến biệt hiệu ‘Soul’ chưa?” “……” mặt mũi Lăng Thù tràn đầy hắc tuyến. Soul là thứ gì a, biệt hiệu linh hồn sao? Cậu thuận thế quay đầu lại mắt nhìn Tần Tinh Hồn, chỉ thấy Tần Tinh Hồn đang cầm ly rượu thong thả vênh váo nhấp một ngụm, hoàn toàn không có bất kỳ biểu hiện gì. “Không biết……” Lăng Thù lắc đầu thành thật trả lời. ——- Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Ngày hôm qua cùng hồ bằng cẩu hữu (bạn bè xấu) trong trò chơi thảo luận một trận, phát hiện bối cảnh trò chơi mình chơi bốn năm chính là một thế giới gay vĩ đại… Toàn bộ thế giới đều làm gay sao – -…
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]