Tôn Bân Úc đã quay về, im hơi lặng tiếng mà quay về. 
Ở Khả Khả Tây hoang vu một tháng, chịu hết mọi tra tấn, ngay khi điện thoại vừa có tín hiệu, anh nâng điện thoại hướng về phía mặt trời vái lạy, sau đó tay run rẩy lướt xem vòng bạn bè. 
Không thể không nói, chỉ trong khoảng thời gian một tháng ngắn ngủi mà có thay đổi chóng mặt, ba người bạn đăng ký kết hôn, hai người sinh con, một trưởng bối đi bước nữa, ngay cả Lương Thần cũng ăn được gà. 
Anh mang tâm trạng kích động về nhà, gấp gáp vào steam, đúng lúc thấy Lục Cảnh và Lương Thần cùng trực tuyến, nghĩ không chừng hai người bọn họ đang chơi game với nhau, muốn xem Lục Cảnh huấn luyện thế nào nên lập tức mở YY, im lặng mà vào phòng của Lục Cảnh, quả nhiên thấy Lương Thần cũng ở đó. 
Nhưng vừa vào thì lại nghe được cuộc đối thoại. 
"Chị như vậy là không được rồi, xem ra phải cầm tay chỉ việc rồi." 
"Hả?" 
"Cầm tay chỉ việc, học được không?" 
"A...?" 
"Không được?" 
"Tôi..." 
Ngữ điệu ái muội uyển chuyển, lại đểu nữa. 
Này có còn là Lục Cảnh không? 
Tôn Bân Úc cố đè tâm trạng "đm" xuống, im lặng nghe đến cuối, vẫn không nhịn được mà cất tiếng cắt ngang cuộc đối thoại của hai người kia. 
Làm sao mà anh đi mới có một tháng mà Lục Cảnh đã biến thành da cáo bán ế ——đồ lẳng lơ. 
Vì vậy, anh ta liền gọi cho Lục Cảnh để nói chuyện nghiêm túc. 
Tôn Bân 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-thuong-de-tranh-yeu-tham-kho-phong/3548962/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.