Lương Thần từ trước đến giờ chưa từng trải qua buổi biểu diễn nào hồi hộp như vậy, nên mãi đến khi cô bước vào sau hậu trường, toàn thân như muốn ngã quỵ. 
Một lần trượt chân, một đời ân hận. 
Khi tiệc tối kết thúc, Lương Thần không thể tránh khỏi việc giao lưu cùng với sinh viên và lãnh đạo của trường, đến khi kết thúc thì cũng quá 10 giờ đêm. 
Cô cởi bộ đồ diễn ra, thay một cái áo lông liền thân màu trắng gạo, mang đôi giày cao gót màu trắng. Vì sân vận động có mở điều hòa nên Lương Thần không mặc áo khoác, ngoài ở chân có chút lạnh ra thì không có cảm thấy gì khác. 
Nhóm chuyên viên trang điểm thu dọn đồ đạc, Tiếu Vũ liên hệ tài xế, vì thế chỉ còn Viên Kha Kha nói chuyện phiếm với cô. 
Nói được vài câu, Lương Thần nói muốn đi WC, Viên Kha Kha buông ly nước nói, "Hôm nay chị bị sao vậy? Đi WC hoài." 
Lương Thần trừng mắt với cô một cái, chị bị sao em còn không biết à? 
WC nằm ở phía cuối lối thoát hiểm của sân vận động, vì tiệc tối đã kết thúc nên trong trường trở nên thanh vắng, trong WC không một bóng người. Không biết xúi quẩy thế nào, vừa đến cửa WC liền đụng phải Lục Cảnh cũng vừa bước đến WC. 
May là WC nam nữ ở hai hướng nên Lương Thần giả vờ không thấy vọt ngay vào WC. 
Trong WC có một tấm gương lớn, Lương Thần đứng trước gương sửa sang lại tóc một chút, ánh mắt dừng lại nơi vết ửng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-thuong-de-tranh-yeu-tham-kho-phong/3548961/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.