11 giờ khuya, hai mắt Lương Thần đã không thể mở lên mới rời trò chơi, nói đi ngủ với Lục Cảnh. 
Lục Cảnh chỉ trả lời một tiếng "Ừ". 
Lương Thần nhìn màn hình trò chuyện rồi tắt máy. 
Một lát, lại mở ra. 
Sau đó lại đóng lại. 
Cô luôn cảm thấy hôm nay Lục Cảnh kỳ lạ, liên tục bị mất hồn mất vía, mở cửa khoang sau đồ văng ra đất tán loạn, nhặt trang bị cũng cực chậm, trong đó có 3 lần tiếp đất thành hộp, mấy lần còn lại cũng không ăn gà, thậm chí còn chưa vào được vòng chung kết, nói chuyện với cậu thì cậu trả lời rất chậm lại còn luôn ừ hử cho có lệ. 
Có chuyện gì sao? 
Lương Thần day day đầu đi về phía phòng tắm, mở vòi nước, tiếng nước chảy ào ào hòa lẫn tiếng cọ rửa. 
Cô nhìn mình trong gương đến phát ngốc, đến khi kính bị hơi nước làm mờ đi không còn nhìn rõ mặt nữa cô mới khôi phục lại tinh thần. 
Tắt vòi nước, lại lần nữa đến mép giường. 
Tranh Tử: "Hôm nay cậu bị sao mà hồn bay phách lạc thế?" 
Đợi vài phút cũng không thấy bên kia trả lời 
Lương Thần lên giường nằm, cuối cùng không chịu nổi nữa liền lăn ra ngủ say. 
* 
Từ khi kết thúc trò chơi đến giờ, Lục Cảnh đã ngây ngốc hơn 10 phút. 
Hà Diệp bên cạnh đã sớm không chơi game mà đeo tai nghe xem tống nghệ, thỉnh thoảng ôm bụng cười ngặt nghẽo, cơ bản không để ý sự khác thường của Lục Cảnh. 
Ánh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-thuong-de-tranh-yeu-tham-kho-phong/3548955/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.