Cố Hoài Dương sáng sớm đúng bảy giờ tỉnh lại, chăn mềm bị đá qua một góc, trên người chỉ có một chiếc áo ba lỗ và quần cụt, làn da lõa lồ lộ ra ngoài lạnh tựa như băng, khó trách ngủ đến giữa chừng lại bị lạnh tỉnh, Cố Hoài Dương nằm trên giường nửa điểm cũng không muốn động, mệt mỏi vây khốn cơ thể. Tối hôm qua trong đầu chỉ lo nghĩ đến Nhiếp Minh Viễn đến tận ba giờ sáng mới chợp mặt, bây giờ còn rất buồn ngủ, nhưng nếu ngủ tiếp lại không kịp bắt xe buýt, y đành gắng gượng từ trên giường bò xuống.
Trên đường vào phòng vệ sinh liên tiếp đánh mấy cái hắt xì, nhà y không có máy điều hòa, ngủ một đêm cả người đều có dấu hiệu nóng lên, lại còn không đắp mềm ngủ, dường như y đã có dấu hiệu bị cảm. Cố Hoài Dương nhanh chóng rửa mặt xong, vốn muốn tìm thuốc cảm để uống lại phát hiện trong nhà không có, đành bỏ qua chạy ra cửa đuổi theo xe buýt đến tổ kịch.
Sắc trời mờ mịt, nhiệt độ lên cao, hơi thở nóng bức tràn ngập trong khí trời, trên đường phố là những công nhân vệ sinh hăng hái dọn dẹp môi trường, những người buôn bán đẩy xe hàng rong rao chào, bọn họ ai nấy cũng đeo tạp dề chỉnh tề, thấy khách hàng chạy qua liền nhiệt tình chào hàng, đứng ở trạm xe liếc mắt một cái đã thấy được vô vàn, bọn họ lợi dụng những người nhân viên không kịp ăn sáng ở nhà mà kiếm tiền.
Ra khỏi khu y sống cũng có một xe hàng lưu động, Cố Hoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-than-mac-hac-hoa/1216145/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.