/ Tại trường học võ /
Theo thường lệ Mịnh sẽ qua nhà Quyên để rước cô đi dạy võ.
Hai người đi lên phòng rồi thay đồ võ vào. Đến giờ tập hợp, lâu lắm rồi hai người này mới có thể dạy cùng nhau luôn đấy. Anh cảm thấy mình hạnh phúc đến nhường nào khi chỉ có anh và cô dạy trong lớp võ này thôi. Và thế là họ tập trung, hết ôn quyền rồi lại đấu với nhau. Bữa hôm đó cũng rất bình thường không mấy là thú vị.
* Tua nhanh đến giờ về nhé, thật ra chẳng có gì để kể, chán lắm *
Đang trên đường về thì có thấy top nào đó chạy ngang anh và cô. Đám đó hú hét la ầm ầm lên, khoảng 2 chiếc xe đó. Đi ngang còn chọc cô nữa đấy. Làm anh khá là nổi máu lên nhưng không biểu hiện ra ngoài. Quyên cũng nhớ lại lúc hai chiếc xe đi ngang qua mình lúc hôm kia, nên cũng cẩn thận đề phòng, quay sang nhìn top đó. Thử xem có phải là người đã đánh Khoa và Phường lúc tối hôm kia hay không. Nhưng do trời tối quá nên không nhìn rõ mặt được. Với lại đèn xe của hai chiếc đó rọi thẳng vào mặt cô và anh nên không thấy được người lái, chỉ thấy một màu đen. Bọn chúng chạy nhanh lắm. Vừa chạy vừa hú hét như bọn tâm thần ấy. Đợi chúng chạy khuất xa, cô cũng ngạc nhiên vì bọn chúng không có trêu chọc cô. Chứ thường lệ là bọn chúng cho dù có cặp tình nhân thì bọn chúng cũng trêu chọc nữa đấy.
Quyên ghé sát vào tai của Mịnh.
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-phuong-quyen/2189/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.