Bị mọi người phản đối, Triển Chiêu đành phải ngoan ngoãn ở lại trong phủ.
Tuy rằng có Công Tôn tiên sinh cùng Lư phu nhân vẫn trấn an mình, nhưng dù sao trong lòng vẫn lo lắng lạ thường. Không biết Bao đại nhân hiện tại thế nào? Ngọc Đường bọn họ có thể tìm được Dương Thành Khánh hay không? Đợi cả ngày rồi, bọn họ làm sao vẫn chưa về? Không biết có phải lại gặp một trận ác đấu không.
Triển Chiêu tản bộ trong viện, chỉ hận mình không thể cùng mọi người đi điều tra, nhưng mà…
Cúi đầu, tay y lại xoa xoa cái bụng, mấy ngày gần đây, hình như hài nhi lại lớn thêm chút rồi, bụng cũng dần dần hiện ra.
Y thở dài ngồi trong đình viện, Bao đại nhân, thuộc hạ lần này không cách nào tận lực vì ngài.
Mang theo một thân mỏi mệt, Bạch Ngọc Đường nhảy vào cửa viện.
Vừa vào cửa viện, liền nhìn thấy Triển Chiêu đang ngồi dựa ở trong lương đình mà ngủ.
Không biết vì sao lại thấy đau lòng, nhưng ngoài miệng vẫn trách cứ, mèo thối này, tại sao lại ngủ ở đây, cũng không để Bạch gia bớt lo.
Cởi áo choàng ra, nhẹ nhàng đắp lên người Triển Chiêu, sau đó khẽ khàng ngồi xuống bên cạnh y. Lần đầu tiên ngắm nhìn Triển Chiêu kỹ như vậy. Kiếm mi nhập tấn lúc này nghiêng nghiêng nhu hòa, khuôn mặt tao nhã như ngọc. Hắc, không nghĩ tới Mèo Con này còn rất thanh tú. Bạch Ngọc Đường chợt ngây người, bị ý nghĩ đột nhiên nảy ra trong lòng mình dọa sợ hết hồn, rầm một cái đứng dậy.
Triển Chiêu khẽ động,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-nguyet-thien-ly/2813655/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.