Edit-trans: lý thư hạ
Ngày hôm đó sau khi hồi phủ sắc trời đã tối.
Giám nghị viện lại đưa tới mấy bản công văn quan trọng, năm nay giữa hè thời tiết thất thường bình dân bá tánh một bên phải chịu hạn hán một bên là nạn lũ lụt, công việc trùng tu các công trình kiến trúc chẩn tai đến giờ vẫn còn chưa xong.
Trong lòng Hoàng đế đầy tâm sự, vị Hiền Phi kia đã mấy lần thì thầm bên gối khuyên hoàng đế phái Thái tử tự mình đến nơi cứu trợ thiên tai, nơi gặp nạn kia lại xa ngàn dặm một lần đi không biết bao giờ mới về mà hiện tại lại còn đang ngăn cản Trần vương trở lại, Lục giác nhất định không để Thái tử bị phái ra ngoài.
Sau khi trở lại Thuần Như quán Lục giác trực tiếp đi thẳng vào thư phòng.
Dưới ánh nến trên bàn, lúc Mậu hoa đi vào châm lần trà thứ hai. Lục giác chợt nhớ tới một chuyện vẫn cúi đầu phân phó: "Tới khố phòng lấy hai hộp phấn ngọc cao mang tới Trạc Anh quán."
Mậu hoa khẽ giật mình mới đáp lời.
Lục giác đưa mắt lên nhìn hắn, hắn cúi đầu nói ngay lập tức: "vâng, tiểu nhân đi ngay"
Phấn ngọc cao là một loại mỹ dung dưỡng nhan giúp cho làn da nhẵn thín trơn bóng cũng giúp tiêu sưng giảm đau hiệu quả, nếu nói là thứ rất hiếm thấy thì cũng không đến mức đấy, nhưng thứ này dùng rất nhiều loại dược liệu quý báu làm ra bình thường chỉ có những vị phi tần được sủng ái hay có địa vị cao trong cung mới dùng
Thế tử gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-nguyet-chieu-phu-cu/958810/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.