Phải biết rằng Khương Vạn Nương có thể nhẫn nại đến mức này, tất cả đều nhờ vào đêm đen như mực không nhìn rõ ai với ai để chống đỡ.
Chỉ cần đối phương không biết nàng là ai, cho dù nàng có mất hết mặt mũi thì cũng không bị hắn phát hiện.
Thế nhưng nàng gắng gượng làm đủ trò mất mặt, người này mới bắt đầu gọi tên nàng ra khỏi miệng.
Da mặt nàng không đủ dày, cũng không có thể diện, đầu óc trong phút chốc trở nên trống rỗng.
Trang Cẩm Ngu ngồi dậy, nói: “Lúc trước thấy Khương cô nương rất thanh cao, không ngờ rằng, Khương cô nương lại có một mặt dụ dỗ người khác như vậy.”
Khương Vạn Nương gấp đến mức cắn nhầm lưỡi.
Cái gì mà dụ dỗ … Một đại nam nhân như hắn thì có cái gì để dụ dỗ?
“Vương gia mong ngài ăn nói cẩn thận …” Khương Vạn Nương nhẫn nhịn nói.
Trang Cẩm Ngu cất giọng nói: “Người lúc trước hỏi thăm hành tung của ta là Khương cô nương, sau đó người nhiều lần yêu cầu gặp được ta cũng là Khương cô nương, theo lẽ thường mà suy đoán, Khương cô nương tất nhiên là có âm mưu với ta.”
Khương Vạn Nương nghe vậy sắc mặt càng thêm khó nhìn, vốn dĩ nàng hỏi thăm hành tung của hắn, cũng chỉ là muốn thử xem có thể trao đổi chút lợi ích liên quan đến Khương gia để đổi lấy tự do cho phụ thân nàng hay không thôi.
Sau đó hắn xảy ra chuyện, nàng cùng đường mới hạ quyết tâm lựa chọn phương pháp cực đoan như vậy.
“Lúc nhìn thấy Khương cô nương, ta cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-nguyet-chieu-hoa-sen/213327/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.