Edit: Bội Bội
________________________
Lúc Tiết Quế Dao tìm đến Khương Vạn Nương, trên mặt đầy vẻ lo lắng.
“Có phải ta đã gây hoạ rồi không, đều là do ta nói mấy lời nhảm nhí đó, biết rõ trong lòng nàng ta đã nhung nhớ còn châm ngòi … Ngươi đi cùng ta xem nàng ta thế nào rồi.”
Khương Vạn Nương nắm lấy tay nàng ta, an ủi vài câu, hai người cùng đi qua đó.
Hai người đi đến nơi, thì thấy Tiết Quế Châu đang ở phòng chính chơi cùng với nha hoàn.
Tiết Quế Dao hỏi nàng ta: “Tam tỷ tỷ ngươi đâu?”
Tiết Quế Châu nhìn nàng ta tới, nói: “Đang yên đang lành nàng ta đi chọc tức mẫu thân, đến mức mẫu thân tức giận gần chết, các ngươi còn tìm nàng ta làm gì?”
Tiết Quế Dao lười gây chuyện, nhanh chóng đi vào bên trong.
Đến khi Khương Vạn Nương đẩy cánh cửa khép hờ ra, mới thấy Tiết Quế Uyển ngồi bên cạnh trường kỷ, trong tay nàng ta đang cầm cuộn chỉ thêu, vẫn đang làm nữ hồng.
“Tam tỷ tỷ, ta và A Phù đến thăm ngươi …” Tiết Quế Dao thấp giọng nói.
Tiết Quế Uyển thấy hai người các nàng lại đây, vội vàng cúi đầu, không muốn để các nàng nhìn thấy dấu tay năm ngón hằn rõ trên mặt.
Tiết Quế Dao đau lòng lòng nói: “Làm sao bà ta có thể thật sự đánh ngươi chứ, còn mạnh tay như vậy nữa?”
Tiết Quế Uyển chỉ nhẹ giọng nói: “Là do ta cuồng vọng …”
Tiết Quế Dao quan tâm an ủi nàng ta, nàng ta chỉ cúi đầu không nói gì.
Khương Vạn Nương hiểu lúc này nàng ta đang chịu áp lực rất lớn không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-nguyet-chieu-hoa-sen/1185654/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.