Lý Lăng Diên về đến Đông Cung, việc đầu tiên là lệnh cho Phúc Tử đi tìm Lạc Thanh Thanh. Hắn hỏi thăm một lát, biết được nàng đang học Dung Tâm ủ rượu ở Trù Phòng. Nha đầu này cả ngày ngoài ăn ăn uống uống ra, cũng không thấy phát huy chút công dụng gì. Tư sắc cũng rất tầm thường, lẫn vào đám đông tìm nửa ngày cũng tìm không thấy. Vậy mà điện hạ vẫn một mực sủng nàng, cứ như bị vu cổ vậy. Phúc Tử thật lòng không thể hiểu nổi, nhưng là ý của chủ tử hắn nào dám không nghe.
Lạc Thanh Thanh nghe thấy Lý Lăng Diên đã về, liền theo Phúc Tử đến chính thư phòng.
“Điện hạ, ngài đã về.”
Lý Lăng Diên dừng bút, ngẩng đầu cười với nàng.
“Qua đây, ta có việc muốn hỏi nàng.”
Lạc Thanh Thanh đi qua, lại bị hắn kéo ngồi vào lòng. Lạc Thanh Thanh tập mãi thàng quen, cũng không thấy có điểm nào không thích hợp.
“Điện hạ, ngài sao lại tức giận rồi?”
Lạc Thanh Thanh rất nhạy cảm với cảm xúc của con người, mặc dù Lý Lăng Diên đang cười nhưng nàng biết hắn không cao hứng. Lý Lăng Diên cũng không tính che đậy, nhàn nhạt đáp.
“Có người khi dễ nàng, sao ta có thể vui được.”
Lạc Thanh Thanh cuối cùng cũng hiểu rõ, cất tiếng giải thích.
“Điện hạ yên tâm, ta không dễ bắt nạt như vậy. Hơn nữa có Thái Hậu giúp ta, Tam công chua bị cấm túc rồi.”
“Nhưng nàng vẫn bị nàng ta khó dễ, đây là muốn thị uy với ta. Cấm túc cũng quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-ngoc-khuynh-thanh/3570219/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.