Tạ Vọng nhận một án hình sự, mấy ngày nay bận đến nỗi chân không chạm đất, ngày ngày tới lui giữa trại tạm giam và văn phòng luật, cơm cũng quên cả ăn. Chờ đến lúc y nhớ ra mình lâu rồi chưa tới phòng gym thì đã hơn mười ngày trôi qua.
Đến tiết học, Triều Bắc Sơn sẽ gửi wechat hỏi hôm nay y có qua không, trừ cái này ra thì hai người không trao đổi gì hơn.
Trong dự liệu.
Ngày đó chó bự ôm hông y dõi mắt trông chờ một đáp án, y dùng im lặng né tránh. Ngay lập tức, y thấy ánh sáng trong mắt Triều Bắc Sơn dần dần ảm đạm, buông tay đi tắm, không thèm nói với y lời nào nữa. Vốn Tạ Vọng muốn chờ người ra rồi nói chuyện đàng hoàng với cậu, nhưng đúng lúc nhận được cuộc gọi từ khách hàng bảo sắp tới văn phòng luật, vì vậy y đành phải không từ mà biệt.
Tạ Vọng thở dài, ngả người tựa vào lưng ghế, suy đi nghĩ lại.
Trước mắt y có ba lựa chọn: Một, từ giờ không lui tới nữa, xong lớp học này coi như không quen nhau; hai, nói rõ cho cậu biết y chỉ muốn tìm bạn giường chứ không muốn yêu đương, để cho đối phương lựa chọn có muốn tiếp tục mối quan hệ thể xác này hay không; ba, đáp ứng cậu.
Đáp án rõ ràng.
Trông Tạ Vọng dễ nói chuyện không hay tức giận thế thôi chứ rất cố chấp, thậm chí là cứng đầu. Công việc của y khiến y thiên về mặt lý trí hơn, y biết mình chỉ cần tình dục, tình cảm là chuyện sai lầm. Hơn nữa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-la-2kx-minh-la-1/197832/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.