Nếu như không tính tới tôi thì cũng coi như đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy một cuộc minh hôn.
Lúc này tôi mới đế ý thấy khung cảnh xung quanh đã thay đổi, không phải hoàn cảnh u ám lúc ban đầu, nơi này là vùng rừng núi, không khí tươi mát.
Nhưng mà thứ tôi quan tâm nhất bây giờ, đó là làm sao tôi có thể trở về lại thân thế của mình, chẳng lẽ tồi cứ như thế này mãi sao?
“Chị Tâm à, chị nói xem chúng ta có thế trở về với thân thể không?” Sau mấy lần thử lao vào thân thế rồi bị đánh bật ra ngoài, tôi mới hết hi vọng, rầu rĩ nói. ngôn tình tổng tài
“Không biết.” Vân Tâm nhẹ nhàng bâng khua nói một câu.
Tôi:
Chị Tâm à, chị có thể đừng dứt khoát như vậy được không?! It ra thì chị cũng phải cho tôi chút hi vọng chứ
“Đây là trong ảo cảnh, có lẽ là trong ký ức của lệ quỷ kia, đợi tới khi nào lệ quỷ đó hết pháp lực duy trì tự nhiên chúng ta sẽ ra được.” Vân Tâm chậm rãi nói, vừa nói cồ ấy vừa lấy tay kéo tòi qua một bên tránh đường cho đám người đang đi tới.
“Những thứ ở trong này đều là giả, thế nhưng oán khí là thật, tốt nhất chúng ta nên hạn chếtiếp xúc với những thứ (Tó, tránh cho linh hồn bị ô nhiễm.”
‘Nhưng còn thân thể của tôi và chị?” Tôi lấy tay
chỉ chỉ vào hai thân thể ở cách đó không xa, nếu như đám người này đi tiếp thì nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-hon-voi-quy/3395458/chuong-13.html