Âm trạch? Âm trạch làm sao? Tòi thấy có chút khó hiếu.
Tôi còn chưa kịp hỏi lại thì ông Nghị Hiên đã đột nhiên biến mất, ngay trước mặt tôi.
Tôi:???
Không phải khi nãy ông ấy còn đứng trước mặt tôi sao? Tôi mở miệng thắc mắc với Vân Tâm, “ông Nghị Hiên, ông ấy. ” Biến đi đâu rồi?
Thế nhưng tôi chưa kịp nói xong thì đã bị Vân Tâm ngắt lời, cồ ấy nói: “Đó chỉ là một phách thôi, ba hồn bảy phách, phách bị tách ra rất nhanh sẽ tan biến.”
‘Vậy là có người cố ý đặt một phách ở đây để dụ chúng ta xuống đi kiểm tra âm trạch.” Tồi cảm thấy khả năng này là có lý nhất.
Đầu tiên là cướp hồn ông ấy đi, khiến ông ấy chết, sau đó lại cướp xác đi, đế khiến Vân Tâm chú ý, rồi bỏ lại một phách, hòng dụ cô ấy đi xuống kiểm tra âm trạch.
“Không phải, là do Nghị Hiên tự cắt phách của mình ra để báo cho chúng ta.”
“Thế nhưng ”
“Có lẽ là Nghị Hiên đã nhìn thấy thứ gì đó, đi, mợ đi kiểm tra âm trạch với chị.” Có thể khiến một người như Nghị Hiên tự cắt ra phách của mình, có thể thấy
kẻ đã giết Nghị Hiên cũng không đơn giản.
Tôi còn chưa kịp đáp lại, thì đã cảm thấy đầu óc choáng váng, trời đất tối sầm. Tới khi mở mắt ra lần nữa, thì đã thấy Vân Tâm đang đứng bên cạnh mình, đôi mắt của tôi có chút đau xót, mở mắt nhìn quanh một cách mông lung.
“Đợi một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-hon-voi-quy/3395455/chuong-10.html