Ông Nghị Hiên biến mất rồi!
Nói đúng hơn là cái xác ông ấy biến mất rồi!
Lúc phát hiện ra chuyện này là khi chuẩn bị đưa đi chồn, người khiêng quan tài thấy quan tài nhẽ bang, cảm thấy không ổn, cho nên mới đề nghị mở quan tài ra xem xét.
Việc thổ táng ở nơi này kỵ nhất là đem quan tài rỗng đi chôn, như vậy không chỉ mình người khiêng quan tài xui xẻo, mà cả gia đình có tang cũng xui xẻo theo, có khi còn gặp phải chuyện trùng tang*.
*Trùng tang: Người thân trong gia đình mất liên tiếp theo một chu kỳ nào đó.
Quả nhiên khi mở quan tài ra liền phát hiện bên trong rồng tuếch, thi thể mới được bỏ vào ngày hồm qua đã biến mất không chút dấu vết.
Dọa tới những người có mặt ở đó biến sắc, sắc mặt của Vân Tâm cũng không tốt đẹp gì, à, tất nhiên là ngoại trừtôi.
Tôi là người mới tới vùng này, còn chưa hiểu tục lệ nơi đây, chưa kế tôi cũng chẳng có chút tình cảm nào với người bố chồng chưa kịp gặp mặt này. Cho nên ở đây, tôi là người bình tĩnh nhất.
Tôi liếc mắt nhìn mọi người, sau đó lại tiếp tục an phận đứng phía sau như một con rối gỗ. Nào ngờ lúc này Vân Tâm lại kêu tên tôi: “Mợ Hoài Thục!”
Ánh mắt mọi người lập tức đổ dồn về phía tôi,
tôi không còn cách nào khác đành phải bước lên, đứng bên cạnh cô ấy.
“Mọi người ra ngoài đi, tôi có chuyện cần nói với mợ Hoài Thục ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-hon-voi-quy/3395454/chuong-9.html