Lưu Kiến Minh liên tục gật đầu, sau đó nói với tôi " Tuy là tôi có phác họa khuôn mặt, nhưng mà trong hệ thống của chúng tôi hoàn toàn không tìm thấy sự tồn tại của người này"
"Ý của ông là, liệu có phải hắn ta đã dùng khuôn mặt giả?" Tôi hỏi
Lưu Kiến Minh gật đầu, vô cùng Có khả năng là như vậy
" Vậy khi xảy ra những chuyện này, Ông đều không thông báo cho thiên sư đường à?" Tôi hỏi Lưu Kiến Minh
Ông ta trả lời "đương nhiên là tôi đã thông báo cho thiên sư đường, có điều, Bên chỗ đó cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, không hề lập tức có bất kỳ thì trả lời nào với tôi"
Sau khi nghe Lưu Kiến Minh nói, Xa Dục hỏi "cục trưởng lưu, tối nay thời gian cũng không không còn sớm nữa, ngày mai ông có thể đưa chúng tôi đến cục cảnh sát xem xét tài liệu vụ án mmaf ông nói một chút được không?"
Ông ta đương nhiên được đầu nói không sao, sau đó lo lắng hỏi vợ mình không sao chứ
Hoàng tử từ nãy giờ vẫn đứng bên cạnh nghe không lên tiếng, sau khi nghe nỗi lo lắng của Lưu Kiến Minh, thì lên tiếng " lưu tiên sinh, ông yên tâm đi, chuyện này cũng có trách nhiệm của tôi, tôi sẽ ở bên cạnh của Lưu phu nhân, cho đến khi bà ấy thoát khỏi nguy hiểm"
Lúc hoàng tử nói chuyện, sắc mặt lộ ra một vẻ áy náy, rõ ràng cậu ta đã đã quy trách nhiệm của chuyện này lên đầu mình.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-hon-chinh-thu/2427472/chuong-158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.