Đúng lúc Lương Ýsắp bước xuống được cầu thang, đang định lớn tiếng hô cứu mạng thì mộtđôi tay to lớn đột nhiên xuất hiện; bịt chặt miệng của cô lại, sau đónhanh chóng kéo cả người cô về phía sau.
"Ưm. . . . . ." Lương Ý tức giận lắc đầu giãy giụa, muốn thoát ra khỏi bàn tay kia.
"Thiếu phu nhân, cô đừng phản kháng nữa! Mau trở về phòng với thiếu gia đi!"Quản gia dùng một tay giữ chặt lấy cô, tay còn lại vẫn che kín miệng, cứ thế lôi trở về. Trong quá trình đó, Lương Ý không ngừng khua tay đáchân, cuối cùng cũng đá phải một cái thùng rác ở chỗ quẹo hành lang.
Thùng rác bị đá văng ra phát ra âm thanh khá lớn, Lương Ý nghe thấy ở lầudưới có một giọng nam lên tiếng hỏi: "Tiếng động đó là gì vậy?"
"Chắc là thú nuôi của nhà tôi lục thùng rác làm nó bị đổ thôi."
Bà ta nói dối! Bà ta là kẻ lừa đảo, đừng tin bà ta! Lương Ý điên cuồng gào thét trong đầu, miệng bị bịt kín không có một khe hở, hoàn toàn khôngthể phát ra được tiếng nào.
Càng bị kéo về phía sau cách xa cầuthang xuống đại sảnh, cô càng cảm thấy tuyệt vọng. Cuối cùng, Lương Ývẫn bị quản gia cùng người phụ nữ trung niên kia mang về phòng mà tốihôm qua cô cùng với Sở Du “ngủ” ở đó.
Cánh cửa nặng nề khép lại,cạch một tiếng rồi hoàn toàn yên tĩnh. Lương Ý điên cuồng đập vào cửaphòng, đập đến sưng đỏ cả tay mà cũng không có ai để ý, cô bất đắc dĩphải từ bỏ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-hon-cai-dau-anh-a/2039267/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.