"Ục ục ——"
Bụng chợt vang lên, Lương Ý lúng túng, nhanh chóng cúi đầu, một tay chebụng, tầm mắt không dám tiếp xúc với Sở Du, sợ từ trong mắt anh thấyđược nụ cười hài hước.
Sở Du nghe được âm thanh kia, ngẩn ra, nhẹ nhàng hỏi: "Đói bụng?"
Lương Ý cắn môi, len lén liếc anh mấy lần, phát hiện anh hình như không cócười nhạo mình, lúc này mới dám lặng lẽ gật đầu một cái.
"Chờ một chút." d.đ.l.q.đ
Vừa dứt lời, lúc Lương Ý còn chưa có tỉnh hồn lại, người đã không thấy bóng dáng đâu cả, Lương Ý ngồi ở trên giường chờ thật lâu cũng không nhìnthấy Sở Du trở lại, cô đành phải mang cái bụng kêu ùng ục chậm rãi chìmvào mộng đẹp.
"Tiểu Ý, tỉnh dậy, ăn cơm."
Đang hẹn hò cùng Chu công ở trong mộng thì Lương Ý bị từng tiếng gọi cắt đứt, thật phiền não, đầu óc còn hỗn loạn nên cô dùng một chưởng đánh kẻ đầu sỏ quấy rầy mình ra.
Mặt người kia "bốp" một tiếng bị đánh lệch, trên gươngmặt trắng nõn lập tức xuất hiện hình dấu năm ngón tay bắt mắt màu đen.Hình như không thể tin mình bị đánh, anh vẫn còn ngơ ngác duy trì tư thế bị đánh chếch đi, không nhúc nhích, cho đến khi Lương Ý tỉnh lại.
"Cái đó. . . . . . Mặt của anh. . . . . ." Ngàn vạn lần đừng bảo là tôi đánh chứ?
Sở Du quay đầu, mặt không thay đổi bình tĩnh nhìn cô, tròng mắt rủ xuống.Lúc này trán Lương Ý đang bắt đầu “rịn ra” mồ hôi lạnh, cô cười xấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-hon-cai-dau-anh-a/2039259/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.