Edit: tiểu an nhi
"Thiếu phu nhân, cô đã tỉnh rồi hả?" Lương Ý vừa mới mở mắt ra đã thấyLinh Cô đứng ở trước giường, ánh mắt hết sức lo lắng nhìn mình.
Cô trở mình lật người lại, thân thể đột nhiên giống như bị điện giật, đau nhức vô cùng.
"Tôi. . . . . . sao thế này?" Lương Ý khó hiểu ngước đầu lên nhìn Linh Cô hỏi.
Linh Cô ngồi xổm xuống ngang giường, dịu dàng nói với cô, "Thiếu phunhân, thân thể của cô không sao cả, chỉ cần nghỉ ngơi đầy đủ sẽ hồi phục nhanh thôi."
Nghe được câu trả lời của Linh Cô, Lương Ý thở dài một hơi, nội tâm treo lơ lửng lúc này mới được thả lỏng.
Vẫn gặp thất bại, thật quá vô dụng; chỉ thiếu một chút nữa, một chút xíu nữa là được rồi!
"Thiếu phu nhân. . . . . ." Linh Cô ngập ngừng muốn nói lại thôi.
Lương Ý nhíu nhíu mày, "Sao vậy?"
"Là thế này. . . . . . Phu nhân cùng đại sư Cố sẽ tới đây." Linh Cô ấp a ấp úng nói.
Lương Ý quay mặt vào trong, ánh mắt trở nên tối tăm, hồi lâu sau mớicười trào phúng, "Tới thì tới chứ sao. Chẳng lẽ tôi lại sợ bọn họ?"
"Thiếu phu nhân. . . . . ."
Linh Cô không đồng ý với hành động của Lương Ý lắm, nhưng Lương Ý thậtsự không muốn nói thêm điều gì nữa, vì vậy lên tiếng yêu cầu Linh Cô rời đi. Linh Cô cũng không thể làm gì khác hơn, bất đắc dĩ mà ra khỏiphòng.
Linh Cô vừa rời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-hon-cai-dau-anh-a/2039244/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.