"Thân thể của tiểu Du hiện tại như thế nào?" Mẹ Sở gấp gáp hỏi đại sư Cố. 
Đại sư Cố buông dụng cụ hình tròn ở trong tay xuống, nhìn Sở Du vớigương mặt bị “thiêu đốt” hoàn toàn đang nằm trên giường, chân mày hơinhíu lại, "Thân thể của thiếu gia bị ánh nắng mặt trời làm tổn thương,đã bị tổn hại, tạm thời lâm vào trạng thái hôn mê. Cũng may hôm qua chỉlà nắng chiều, nếu là giữa trưa thì hậu quả thực sự không thể tưởngtượng nổi." 
Mẹ Sở nghe xong thì nghiến răng nghiến lợi, nếu không phải vì Lương Ý thì tiểu Du cũng sẽ không rơi vào tình trạng này! 
"Phu nhân, nên tranh thủ thời gian chuẩn bị vật tế đi." Đại sư Cố nhìnra được sự oán giận của mẹ Sở, nhưng hiện tại cũng không phải là thờiđiểm thích hợp để oán giận. Thay vì lãng phí thời gian để làm điều vônghĩa đó, chi bằng nhanh chóng nghĩ biện pháp khắc phục thì hơn. 
"Giống như mọi lần sao?" Mẹ Sở hỏi. 
Đại sư Cố lắc đầu, "Không, với tình hình trước mắt của thiếu gia thì căn bản không thể hấp thụ như lúc trước nữa. Phải dùng máu, máu tươi củangười. Lấy máu để ngâm mình tắm, ngâm trong bảy ngày mới hồi phục được." 
"Vậy để tôi bảo A Quản tới bệnh viện mua." 
"Không, không thể dùng loại máu đó. Tốt nhất phải là máu người tươi mới, chỉ có máu tươi trực tiếp mới bồi bổ cho thân thể của cậu ấy hiện giờ." Đại sư Cố vươn tay, cầm lấy cái nhíp, ở trên mặt Sở Du kẹp một cái, cục thịt đỏ sậm lập 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-hon-cai-dau-anh-a/2039242/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.