Mắt Lương Ý nhìn dao nhọn muốn đâm vào lồng ngực của mình, dì Linh thấy thế bỗng nhiên ngẩng đầu, lớn tiếng quát: "Ông muốn làm gì?" Bà trợn to hai mắt, vẻ mặt đông lạnh phẫn nộ nhìn Đại sư Cố.
Chiếc dao dừng lại, Đại sư Cố liếc dì Linh một cái, lạnh giọng giải thích: "Yên tâm, tôi chỉ cần một chút máu của thiếu phu nhân mà thôi."
Lương Ý chưa hoàn hồn mà nhìn dao ghim vào ngực, hơi thở có chút rối loạn.
Dì Linh cau mày, đứng lên, rút dao trong tay ông ta: "Tự tôi làm."
Đại sư Cố từ chối cho ý kiến, tay tiếp tục xử lý đốm đen chợt tăng thêm của Sở Du. Dì Linh thấy ông ta đã không để ý tới hai người nữa, một mình bận rộn, lúc này mới yên lòng ngồi xuống,"Thiếu phu nhân."
"Ừ." Lương Ý hiểu rõ ý của bà ta, gật đầu một cái, vươn tay.
Dì Linh cầm dao nhẹ nhàng cứa một nhát ở trên cổ tay cô, máu tươi nhất thời trào ra như dòng suối nhỏ, bà ta nhanh chóng cầm một dụng cụ hình tròn lên, hứng lấy máu chảy ra từ cổ tay cô vào trong dụng cụ.
Chốc lát sau, trong dụng cụ đã gần nửa bát máu tươi. Bởi vì trời mưa mà trong không khí hơi ẩm ướt, giờ phút này tản mát ra mùi ngòn ngọt mê người, như thủy triều vây quanh mọi người tùy ý xua đuổi. Lương Ý và dì Linh đều cảm thấy không hiểu đối với mùi thình lình xảy ra lần này.
Đại sư Cố vẫn bận bịu quay đầu lại, đưa một tờ giấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-hon-cai-dau-anh-a/2039208/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.