Không biết liên bang đang đối diện với rắc rối thế nào, lúc này, Lạc Vân đã được Diệp Tư Thần đưa đến một nơi xa lạ.
Đây là một đạo quán nằm ở giữa...công viên, có tên là Thiên Vân Quan.
Từ bên ngoài nhìn vào, tất cả kiến trúc ở nơi đây đều mang đậm cảm giác cổ kính, trước cửa là hai pho tượng kỳ lân uy phong lẫm liệt, khiến người ta nảy sinh ảo giác giống như đi lạc vào thế giới võ hiệp.
Đương nhiên, tiền đề là mảnh rừng trúc bên ngoài đạo quán cũng không khô héo, tàn lụi, mà hai cánh cổng lớn cũng không bị vết máu che kín.
Chỉ từ hành vi quen đường quen nẻo của Diệp Tư Thần, thì Lạc Vân cũng đã có thể nhìn ra, đây tựa hồ chính là nơi ở của hắn.
Cũng không đưa Lạc Vân đi vào đại sảnh, sau khi bước vào Thiên Vân Quan, Diệp Tư Thần đã đạp lên con đường đá nhỏ, đưa y đến một nơi giống như là nội viện.
Đạo quán này so với tưởng tượng của Lạc Vân, thật sự là sạch sẽ hơn rất nhiều. Thoạt nhìn giống như là rất lâu không có người ở, nhưng cũng không bị bụi bặm bám đầy hay có mùi lạ gì cả.
Dùng chân đá mở cửa phòng, Diệp Tư Thần liền đi thẳng đến bên giường, nhẹ nhàng đặt Lạc Vân xuống, đồng thời còn thuận tay giúp y cởi giày ra.
Làm xong hết thảy, dưới ánh mắt khó hiểu của Lạc Vân, hắn thế mà lại xoay người, tựa như là muốn rời khỏi.
"Khoan đã, Diệp Tư Thần...ngươi muốn đi đâu?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-hon-bat-dau-bi-le-quy-treo-giuong/3033771/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.