Một khắc sau, trong khi Lạc Vân vẫn còn đang nghiên cứu vật phẩm trong mục rút thưởng của hệ thống, Diệp Tư Thần cũng đã lặng yên không tiếng động quay trở lại phòng.
Chỉ là, trong tay hắn còn nhiều thêm một túi vải lớn, không biết là chứa vật gì, giống như là hiến vật quý mà đưa đến trước mặt y: "Cho..."
"Hả? Cho ta sao? Đây...là gì?" Ngơ ngác hỏi, cho đến khi nhìn thấy một đống đồ ăn vặt cùng vài lon nước bị Diệp Tư Thần đổ ra khỏi túi vải, Lạc Vân mới không khỏi kinh ngạc nhìn hắn.
Nói thật, khi hắn nói đi tìm đồ ăn, trong đầu y cũng đã hiện lên không ít hình ảnh máu tanh, không phù hợp với trẻ nhỏ.
Thậm chí còn tưởng tượng ra viễn cảnh hắn ném lệ quỷ hay tay cụt, chân cụt gì đó xuống trước mặt mình...
Vẫn chưa kịp hồi thần, Lạc Vân chỉ theo bản năng cầm một túi khoai tây chiên lên, trong thoáng chốc lại không kiềm được mà rơi vào hồi ức.
Đừng nhìn những món đồ ăn vặt này ở thế giới trước chỉ cần có tiền, muốn mua bao nhiêu liền mua bấy nhiêu. Ở thế giới này, theo tận thế buông xuống, thực vật ngừng sinh trưởng, động vật cũng chết dần chết mòn, thì hai chữ "thức ăn", cũng đã trở thành một khái niệm xa xỉ, dần rơi vào quên lãng.
Bởi vì nhân loại bây giờ, mỗi ngày cũng chỉ cần ăn một viên dịch dinh dưỡng có hình dạng giống như bao con nhộng, được chế tạo từ công nghệ cao thì cũng đã đủ cung cấp những chất dinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-hon-bat-dau-bi-le-quy-treo-giuong/3033770/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.