Cuối cùng giáo sư ba người, hai nam một nữ trong nhóm còn lại. Ba người này thành tích điểm khá cao, tính tình tốt, trong đó còn có một đàn chị khá cẩn thận tỉ mỉ vì vậy sau cùng không còn có ai lên tiếng phản đối nữa.
Sau khi chia nhóm xong thì tổng cộng có mười sáu người đi vào lăng mộ, cộng với Ly Khánh Ly được xem như bùa hộ thân. Nhóm còn lại là mười người quân nhân được đào tạo kỹ lưỡng
Hai mươi bảy người mang theo dụng cụ cùng máy móc rời khỏi nơi cắm trại của đoàn người đến thẳng nơi được nói là địa điểm phát hiện lăng mộ.
Đến khi tôi đi theo đoàn người vẫn không thấy Trần Minh người bảo rằng sẽ nhanh chóng đi ra khỏi lều để tụ họp với mọi người.
Tôi thở dài xách theo một đống đồ đi theo phía sau giáo sư. Đường đi khá xa, bởi vì phòng ngừa khi tìm cửa mộ sẽ cho bom công phá nên nơi cắm trại của bọn họ mới cách xa như vậy.
"Có cần tôi giúp khôn." Lý Khánh Ly thả chậm bước chân khi tôi đi đến cạnh anh ta thì nhỏ giọng hỏi.
"Không sao ạ, em vẫn đeo được." Tôi lắc đầu từ chối anh. Dù sao những người khác cũng phải đem, tôi sao có thể mặt dày mà nhờ người khác.
Lý Khánh Ly được xem như người đặc biệt được mời đi theo để giúp tôi, tôi càng không thể làm như vậy.
Là một thằng con trai lưng dài vài rộng chỉ có chút đồ thế này tôi không thể kêu ca được, phải cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-hon-bat-dac-di/3031596/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.