Nhóm người quan sát cẩn thận những cái bình cổ tuy sợ hãi nhưng bọn họ vẫn muốn biết rốt cuộc niên đại của ngôi mộ này là ở thời đại nào.
Nhưng thông tin thật sự quá ít, thay vì nói chúng là những bình cổ bình thường thì chúng được tạo ra để giảm giữ linh hồn của người chết.
Trần Quân lắc đầu rồi nói vào bộ đàm: "Chúng tôi sẽ tiếp tục đi vào trong, chỉ với những cái bình như vậy không thể nào biết được chúng xuất phát từ thời đại nào."
"Tôi hiểu." Trần tiến sĩ bên kia cũng nhanh chóng đáp lại, ông ta cũng đã thử tra thông tin nhưng phù văn bên trên thật sự là phù chú chứ không phải là để đánh dấu thời đại.
"Mọi người chúng ta tiếp tục đi vào trong thôi." Trần Quân thấy ông ta đồng ý liền không lằng nhằng mà lớn tiếng gọi những người bất chấp có xác người trong bình mà vẫn nhìn chằm chằm nó.
GIáo sư nghe ông ta gọi cũng đứng dậy, tuy bình cổ có giá trị nghiên cứu cỡ nào nhưng nếu không biết nguồn gốc thì vẫn phải tiếp tục đi về phía trước. Ông nhìn học trò của mình mà kêu:
"Được rồi các em, chúng ta đi theo đội trưởng nhanh."
"Vâng ạ."
Năm người chúng tôi nhanh chóng đáp lại rồi đứng dậy đi đến bên cạnh ông.
"Đi thôi." Trần Quân gật đầu với giáo sư rồi dẫn đầu đi theo con đường tràn ngặp ánh sáng do đuốc tạo nên.
Nhóm người dọc theo con đường tường mà đi vào trong, cả dọc đường đều là bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-hon-bat-dac-di/3031564/chuong-21.html