Bùm... Hai loại hỏa chạm trán, dư hỏa lan ra cây rừng xung quanh, thiêu rụi đi màu xanh nơi đây, mùi khét từ xác những yêu thú truyền đến mà khiến người sợ hãi.
Chấn động qua đi, lão đã làm được, đã chặn được đạo hắc diễm của con quái vật trước mắt này. Thế nhưng khói mù tản đi, xuất hiện trước mặt lão là một cái hàm không đáy vói hơn trăm cái răng sắc nhọn, táp xuống nuốt trọn lão.
Con quái vật lớn chỉ có hai chi dưới, toàn thân đen tuyền, trên mình chi chít vảy rắn, cái đầu hai sừng nhọn giống với đầu rồng. Hình thể lẫn cái đuôi dài trải hơn mấy cánh rừng, chi vuốt sắc nhọn bấu sâu vào đất rắn. Nó đang nhai lão già ấy nhòm nhoàm, cái đầu không chút biểu cảm gì, thậm chí xung quanh còn phát ra từng tia chết chóc khát máu.
Hai kẻ đang núp dưới gốc cây kia tận lực ẩn đi hơi thở, cầu mong nó không chú ý vào mình thì nghe thấy âm thanh rè như địa ngục phát ra từ phía đầu của con quái vật.
“Ta thoát rồi... Khà khà! Ta đã thoát rồi...”
Nếu Minh Hoa và Thiên Tuệ có mặt ở đây lúc này có thể nhận biết nó, con quái vật đã từng cư ngụ trong hang động thạch nhũ kia.
Gào...
Những cái gai nhọn đen kịt mọc lên dọc từ sống lưng đến cuối cái đuôi dài ngoằn kia, từ những cái gai nhọn ấy phát ra đám hắc vụ mang theo tà lực lan tỏa ra xung quanh, len lỏi vào đám cây rừng, quanh quẩn trên xác những con yêu thú xấu số.
Sinh cơ của cỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-hoa-thien-tue/1739015/chuong-200.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.