Cánh rừng bạt ngàn khi thú triều qua đi trở nên điêu tàn, cây gỗ gãy đổ khắp nơi, một vài chỗ trên đất lạnh còn có xác chết của những con thú nhỏ bị giẫm đạp, ánh mắt còn mở to ngơ ngác, hoảng loạn, máu lênh láng khắp mặt đất.
“Nhìn kìa phu quân, đằng kia có một thành trì.” Thiên Tuệ chỉ chỉ về phía ngôi thành đá hơi đổ nát nằm ở giữa ngay khu rừng này. Cánh cổng lớn bị vỡ một mảng lớn, một vài người mặc áo giáp nằm chết bên ngoài và bên trên thành.
Chí Trung liếc một cái liền nhận ra dấu hiệu của thành trì này, đây chẳng phải là Chiêm thành sao? Một trong những quốc gia hùng mạnh ở phía nam này, do Xà Lời đại vương thống lĩnh. Thực lực tên đó không hề tầm thường chút nào, tại sao kinh thành của hắn lại như vậy? Chí Trung lập tức cước bộ vào trong, Thiên Tuệ theo sau hắn.
Chí Trung cẩn thận nhìn xung quanh, nơi đây yên tĩnh vô cùng, đứng từ xa xa có thể nghe rõ tiếng lá rơi ở cuối dãy, xác người lẫn xác động vật vươn vãi ở mọi góc thành. Mùi huyết tinh xộc lên mũi làm hắn nhíu mày, mùi máu rất tươi có lẽ những người này đã chết không lâu, khoản nửa ngày.
Đột nhiên Chí Trung nhớ tới tà linh mà hai người giết ở bên ngoài khu rừng kia, chẳng lẽ là do bọn chúng làm sao. Trình độ trinh sát của quân Chiêm rất đáng gờm, tốc độ phản ứng rất nhanh, tà linh dù nhanh hơn quân trinh sát nhưng chắc chắn không thoát khỏi con mắt của các đạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-hoa-thien-tue/1738980/chuong-165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.