Gào... Hắc mãng xà tiếp tục tung ra tà quang huỷ diệt, làm cho sợi tiên xích thứ ba tan vỡ. Dưới biển sâu cuồng loạn, trên bầu trời thì phong ba bão táp, mưa to gió lớn đen nghịt đến nỗi lan tới mạn thuyền của các ngư dân ở rất xa hải phận này.
Có mấy con thuyền bị cơn gió mạnh từ phía đó thổi tới làm chao đảo. Họ ở rất xa, bị dư âm cơn bão lan tới thôi mà đã thế này thì huống gì là người ở gần đó...
“Ba ơi...” Một cậu bé da ngăm rám nắng ở trên một con thuyền nhỏ, mở miệng gọi người đàn ông bên cạnh, dường như ông ấy cũng dự định như cậu bé, nói: “Về thôi, bão lớn quá.” Ông ta vừa kéo cánh buồm quay lại vừa nhìn về phía cơn bão đầy khó hiểu.
Cũng đồng dạng, trên một con thuyền to chuyên chở hàng kia, một anh ngư dân để trần, lộ rõ cơ bắp ngăm đen nói với ông già bên cạnh: “Có vẻ năm nay sẽ thất thu nặng rồi.” Gió lạnh thổi thoang thoảng bên tai, sóng biển chơi vơi ngày một nhô cao, bầu trời thì mây đen mịt mù, chắc chắn sẽ sớm di chuyển đến đây thôi.
Ông lão kia vừa đánh bánh lái quay thuyền về, cũng có quay đầu lại nhìn đến nơi cơn bão ấy.
Những con thuyền dù to dù nhỏ đều đồng loạt quay đầu, tuy nhiên những ngư dân lâu năm hoạt động ở đây đều dáng mắt về phía cơn bão kia. Bởi với họ, đây là điều hết sức kỳ lạ, trái với tự nhiên, vùng biển này chưa từng có mưa chứ huống chi là cơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-hoa-thien-tue/1738968/chuong-153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.