“Minh Hoa, ta...” Nghe đến đây Thiên Tuệ đầy tự trách, đều tại cô cả, nếu không phải vì cô thì Minh Hoa...
“Yên tâm, những thứ này không cần phải dựa vào đan điền gì đó, với lại nếu chủ nhân có thể lĩnh hội được cuốn đầu tiên thì có thể học về tinh thần, lúc đó gặp kẻ thù cô cũng có thể đánh bại họ dễ dàng luôn ấy.” Phong Nha trên mặt rất đảm bảo.
Vì vốn dĩ nó định dạy cho các cô phương pháp tu luyện hoàn toàn mới, không như thế giới kia, phương pháp này vốn dĩ là của chủ nhân, nếu như chủ nhân có thể lấy lại sức mạnh nguyên bản thì đó là chuyện cực kỳ tốt cho việc khôi phục ký ức.
Thiên Tuệ ngó vào trong rương, cô ngạc nghiên khi trong đó còn hai quyển, cô cầm lên quyển ở trên thắc mắc hỏi Phong Nha: “Này, ở đây vẫn còn sách này.”
Phong Hoa quay lại nhìn đến quyển sách trên tay Thiên Tuệ, nó lập tức phi đến nuốt ngay vào bụng mình, ợ một tiếng nói: “Không có gì, đó chỉ là các loại thức ăn của ta mà thôi.”
Nếu trên mặt Phong Nha là da người thì lúc này ai cũng sẽ thấy má đang rất đỏ. Trên cuốn sách hồi nãy chứa các hình thái của hai hòn đá khác nhau, đá này nằm thì đá kia đứng bên cạnh, đá này nằm trên đá kia, đầu nhọn đá này quay vào dưới phần bự của đá kia, đá cột lá ngang thân...
Minh Hoa cũng lấy ra cuốn sách còn lại trong rương lên hỏi Phong Nha: “Thế... Còn cuốn này thì sao?”
Phong Nha quay đầu lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-hoa-thien-tue/161937/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.