Sau khi người nhân viên vào trong thì lúc này anh mới lên tiếng.
" Xem ra em vẫn còn nhớ anh không ăn được cay nhỉ? " Lê Diệp Hoa chợt khựng lại vài giây rồi gượng cười.
" À thật ra một người bạn của tôi cũng không ăn được cay nên tôi mới nhớ thôi anh đừng nghĩ nhiều. " Nguyễn Thành Trung Tuấn cúi đầu ánh mắt buồn đi vài phần. Một lúc sau đồ ăn được dọn lên.
Nguyễn Thành Trung Tuấn nhìn chăm chú vào Lê Diệp Hoa. Cô có chút không tự nhiên mà lên tiếng.
" Mặt tôi dính gì sao mà anh nhìn ghê thế? " Nguyễn Thành Trung Tuấn gật đầu rồi sờ nhẹ lên mặt cô.
" Dính sự xinh đẹp đó! " cô nhíu mày cười nhẹ. Cái chiêu tán gái này xưa lắc xưa lơ rồi ông cố ơi. Nghe mà nổi hết da gà lên rồi nè. Thấy đồ ăn đã dọn lên đầy đủ cô bắt đầu chuyển hướng sang đồ ăn.
Nói thật thì đồ ăn trong nhà hàng thì không có gì phải chê rồi. Một phần là do giá đắt không ai dám chê một phần là do món ăn thật sự ngon không có gì để chê. Thấy Lê Diệp Hoa ăn ngon miệng Nguyễn Thành Trung Tuấn chỉ cười nhẹ.
Thấy anh không ăn gì cô liền lên tiếng.
" Nguyễn Thành Trung Tuấn anh không ăn gì đi! Hẹn tôi ra đây ăn mà chỉ nhìn tôi ăn thôi sao? " Nguyễn Thành Trung Tuấn chỉ cười nhẹ rồi nhìn chằm chằm vào ánh mắt cô. Đôi mắt đen huyền sâu thẳm của Nguyễn Thành Trung Tuấn dường như làm cho Lê
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-hay-yeu-nhau/3466821/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.