Đi vào trong con hẻm nhỏ bên cạnh tiểu khu khoảng 50 mét là một tiệm lẩu Bắc Kinh lâu đời. Ba người ngồi gần cửa sổ, chiếc nồi đồng phả hơi nóng nghi ngút. Trác Dụ gọi hai chai Quan Vân 52 độ: “Uống tạm trước, hôm khác em mời thầy uống một chầu khác ngon hơn.”
Từ Tá Khắc thở hắt ra: “Bị thương còn uống rượu, không biết tính toán à.”
Trác Dụ cười cười: “Không có gì đáng ngại mà.”
“Vậy cậu nhìn con bé đi.” Từ Tá Khắc bất lực hất hất cằm về phía Khương Uyển Phồn: “Ánh mắt như sắp ăn thịt người luôn đây này.”
Khương Uyển Phồn không che giấu sự quan tâm dành cho Trác Dụ, cũng không bực bội gì, cầm lấy một chai bảo: “Em uống với thầy.”
“Cô cũng toàn năng gớm nhỉ.” Từ Tá Khắc vẫn nhớ mối thù vừa nãy, giọng điệu nói chuyện không khỏi châm biếm.
Khương Uyển Phồn xem nó như lời khen: “Đúng đó, em còn biết thêu, may quần áo các thứ nữa.”
Đọc Full Tại truyentop.net
Từ Tá Khắc lại câm nín, nom khuôn mặt rạng rỡ và ánh mắt chân thành của cô, ông kìm lòng chẳng đặng cúi đầu bật cười. Khương Uyển Phồn nhanh tay lẹ mắt, rót một ly rồi nâng ly rượu bằng hai tay đầy kính trọng: “Em xem như một tiếng cười đã xóa bỏ hận thù nha. Thầy Từ, em mời thầy, xin lỗi vì đã đắc tội ạ.”
Cô ngửa đầu uống một ngụm, vô cùng nhanh nhẹn.
Từ Tá Khắc kêu lên, không kịp bảo cô dừng lại: “Con gái con lứa, uống ít ít thôi. Trác Dụ, cậu quản lý con bé đi.”
Trác Dụ lắc đầu: “Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-cuoi-nhau-di/854254/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.