Trình Cẩn Niên đáp lại bằng một tiếng "ừ" vừa khẽ khàng vừa nhạt nhẽo.
Cô luôn luôn giỏi chịu đựng như vậy. Suốt năm năm qua, không biết anh đã châm chọc cô bằng lời lẽ cay nghiệt bao lần với mong muốn khơi dậy cảm xúc nơi cô, nhưng Quý Minh Châu lại giống như một cuộn bông ấm áp, chưa bao giờ tranh cãi với anh điều gì.
Cảm giác đó thật đáng bực bội, mọi cảm xúc bị dồn nén đều tích tụ sâu trong lòng anh. Cho đến khi phát hiện ra cô ngoại tình, ngọn lửa đó mới được châm lên hoàn toàn, cháy hừng hực.
Đó là lần đầu tiên anh đối diện với cô một cách sảng khoái đến vậy, thỏa mãn khi thấy khuôn mặt tái mét và vẻ mặt không thể biện minh của cô.
Hận thù luôn dai dẳng hơn tình yêu. Trong chuyện triệt sản, đúng là anh có lỗi, nhưng anh cũng không ngại để Quý Minh Châu hận anh thêm một chút nữa.
Mười giờ tối, Trình Cẩn Niên lái xe về biệt thự.
Nhưng Quý Minh Châu vẫn chưa trở về.
Gọi điện thoại cũng không kết nối được, Trình Cẩn Niên chỉ nghĩ cô đang dỗi hờn. Trải qua chuyện như vậy, anh có thể từ bi, cho cô hai ngày để bình tĩnh lại.
Phòng ngủ trống rỗng và lạnh lẽo, mùi t.h.u.ố.c bắc cứng đầu hình như vẫn lảng vảng trong không khí, mãi không tan. Anh không những không thấy khó ngửi mà còn thấy quen thuộc, giống như anh đã quen với mùi t.h.u.ố.c thấm đẫm trên người Quý Minh Châu, và cũng đã quen với cuộc hôn nhân méo mó, tan vỡ này.
Mọi chuyện đã được giải quyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-chau-can-nien/4861311/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.