Trướckhi bình minh đến Liễu Lục Phi liền tỉnh, nhiều năm qua chính là như vậy, hômnay cũng không ngoại lệ.
Tuyrằng hoàn cảnh xa lạ, nhưng ở trong ổ chăn ấm vù vù rất thoải mái, nàng ngủ mộtđêm thật sự sâu, xem như hảo hảo nghĩ ngơi, mở mắt ra, dưới ánh nắng u ám chớpchớp.
Kỳquái, nàng lên giường như thế nào ? Hơn nữa khi ngủ nàng cảm giác sau lưng cónguồn nhiệt, còn bị dây cuốn lấy, làm cho nàng không thể động đậy.
Ngủ thìkhông thấy, tỉnh dậy lập tức không thoải mái, nàng muốn giãy dụa, tưởng thoátkhỏi dây dưa, kết quả dây cuốn càng chặt, làm cho nàng thiếu khí.
“ Buông ra..” nàng giãy giụa có chút hỗn hển.
“Đừng ầm ỹ, ngoan ngoãn ngủ.” tiếng nói trầm thấp mang theo buồn ngủ ở sâu trong tainàng vang lên.
Nàngchoáng váng một lát, toàn bộ tâm đều tỉnh lại, hắn…vì sao lại…ở trong này ?Chẳng lẽ hắn ôm nàng ngủ một đêm như vậy, nàng lại không hề phát giác ?
Nghĩđến đêm trước, nàng bị ăn đến xương cốt không còn, từng trận nóng bỏng thiêu athiêu a thiêu đi lên, nàng càng bất an, muốn giãy.
Mà nàngcàng giãy giụa, hắn cuốn lấy càng chặt, tính tình bướng bỉnh của nàng bị kíchthích, càng không thể lại càng muốn giãy.
“ Ngươi còn giãy giụa như vậy cũng đừng trách ta.”
Cóngười cố tình ăn mềm không ăn cứng, hảo hảo nói còn có khả năng, uy hiếp nàngnhư vậy, nàng cũng không thể ăn !
“Ngươi… Buông ra… Ta…” Nàng giãy dụa đến độ thở hào hển, nói đứt quãng.
“ Không buông, ngươi có thể làm thế nào ?” có người xấu lắm, cười khẽ ôm càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-chau-am-dau/28342/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.