Ba năm, vội vàng lại qua ba năm.
Đêm đó gió thổi qua thu trì, làm gợn lên từng vòng sóng, tâm hồ cũng gợn sóng.
Mỏng manh thu y ngăn không được cơn gió nhập thu, rượu trong tay đã lạnh đã tàn, tâm cũng thiếu.
Không trung, trăng sáng cũng bị mây che khuất, cả trời tối đen.
Rượu khuynh.
Dọc theo lá thu rơi đầy thềm đá, đi lên Lăng Tiêu các mờ ảo, giống như đi vào tiên cảnh, đưa tay như muốn ôm lấy cả bầu trời, vân trung nguyệt, nhập hoài một mảnh trời thu mát mẻ.
Tóc đen, ba năm đã biến thành đầu bạc, có phải hay không ứng với câu kia: Triêu như thanh ti mộ thành tuyết.(*)
(*): Tương Tiến Tửu ( Lý bạch)
Trích đoạn:
“君不見:
黃河之水天上來,
奔流到海不復回?
又不見:
高堂明鏡悲白髮,
朝如青絲暮成雪 “
Quân bất kiến:
Hoàng Hà chi thuỷ thiên thượng lai,
Bôn lưu đáo hải bất phục hồi!
Hựu bất kiến:
Cao đường minh kính bi bạch phát,
Triêu như thanh ti mộ thành tuyết
Dịch thơ:
Há chẳng thấy:
Nước sông Hoàng từ trời tuôn xuống
Chảy nhanh ra biển, chẳng quay về,
Lại chẳng thấy:
Thềm cao gương soi rầu tóc bạc
Sớm như tơ xanh, chiều tựa tuyết?
Chính là, quân không thấy.
Tâm đã mất, lồng ngực chỉ còn cảm thấy đau, là cố ý là ngẫu nhiên trong lúc vô tình nhắc nhở ta, hướng tiêu lâu, duyên tẫn kiếp này. Ba nghìn phiền não, một mảnh gương sáng, mỗi ngày vì ta mà khóc.
Dưới lầu, truyền đến tiếng bước chân dồn dập, một tiếng thanh lộ ra nóng lòng, tâm ưu…
Trút bỏ bi thương, rửa trôi u sầu, ta có ta thương, ta có ta ai, nhưng chỉ là đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mieu-thu-vi-quan-thanh-ti-vi-quan-bach-phat/1352464/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.