“Ngọc Đường ca ca, sao huynh lại tới đây? Ta không phải đã dặn huynh ở nhà chờ ta sao? Thân thể của huynh còn không có hảo đâu! Huynh mau đặt ta xuống, ta có thể tự đi được …” Tiểu cô nương miệng còn đang không ngừng phản kháng, nhưng thân thể lại không dám cử động, rất sợ bản thân không cẩn thận đụng vào bụng của Ngọc Đường ca ca.
Bạch Ngọc Đường mắt thấy nàng lại có bắt đầu muốn thao thao bất tuyệt, lập tức quát bảo ngưng lại: “Câm miệng!” Hiện tại Bạch ngọc đường ôm nàng xác thực có chút vất vả, nếu như còn muốn phân tâm nghe nàng lải nhải không dứt, khả năng thực sự sẽ chịu không nổi, không khéo do nàng nói nhiều quá mà nửa đường… khí ngất xỉu, nơi này hoang sơn dã lĩnh, muốn tìm người kêu cứu đều khó a!
Tiểu cô nương nghe được trong giọng nói của Ngọc đường ca ca mang theo vài phần tức giận, lập tức ngậm miệng lại không hề lên tiếng, cũng tránh cho chọc giận y mà hại thân thể! Song song đó cũng thầm oán bản thân võ nghệ thấp, không chỉ không có giúp cho Ngọc Đường ca ca lấy lại công đạo, còn khiến chính mình bị thương, đáng trách nhất là khổ cực Ngọc Đường ca ca phải đi giải cứu!
Thế là trong đầu tiểu cô nương bắt đầu một công thức: phao thê khí tử + chọc Ngọc Đường ca ca sinh khí + đả thương nữ nhi yếu đuối+ xem thường Ảnh Nhi = Triển Chiêu.
Lập tức nàng đem tất cả oán khí và tội danh đổ dồn về đầu sỏ tai họa kia – Triển Chiêu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mieu-thu-du-tu-thanh-thuyet/42347/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.