☆☆☆
Trên đường đi tới chỗ Bao Chửng, Đinh Triệu Huệ cùng Bạch Ngọc Đường vẫn tiếp tục khẩu chiến không thôi.
Trong phòng Bao Chửng không có đốt đèn, nhưng bên ngoài vẫn nghe thấy bên trong tiếng bước chân người đi tới đi lui. Công Tôn Sách lên trước gõ cửa nói: “ Đại nhân, đệ tử cùng Triển hộ vệ có việc cần bẩm báo, không biết đại nhân đã nghỉ hay chưa?”
Bao Chửng từ bên trong nói ra: “ Còn không có, các vị mời vào.”
Công Tôn Sách đẩy cửa vào, Triển Chiêu cùng Bạch Ngọc Đường cũng theo ngay sau.
Bao Chửng đốt đèn lên, trong ánh đèn hôn ám, gương mặt thanh thiên đại nhân có phần tiều tụy đi không ít.
Công Tôn Sách thấy vậy cả kinh nói: “ Đại nhân, ngài như thế nào lại như vậy … Chẳng lẽ ngài từ hôm qua tới giờ đều không có nghỉ ngơi?”
Bao Chửng cười khổ: “ Có vật này, bản phủ sao có thể an tâm mà nghỉ ngơi? “
Bao Chửng đem mật chỉ đưa cho mọi người xem.
“ Hoàng Lương huyện nhất an, tức khắc đình chỉ điều tra. Khâm thử “ Triển Chiêu chậm rãi đọc ra tiếng.
Bạch Ngọc Đường giận tím mặt: “ Hoàng đế này lại phát bệnh sao? Này án tử có liên quan đến thân thích sao. Nói không tra là sẽ không tra! Kia một nhà thất khẩu chết vô ích hay sao?”
Triển Chiêu vội vàng đè lại con chuột đang nóng nảy, an ủi: “ Ngọc Đường, ngươi đợi một chút, đừng sốt ruột, nói không chừng Hoàng Thượng ngài có suy tính khác..”
“ Gì mà suy tính khác! Kia thánh chỉ ghi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mieu-thu-chap-tu-chi-thu/27044/quyen-1-chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.